MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 287

Tôi đến quầy lễ tân trong khách sạn và bảo, phiền chị tìm hộ tôi vị khách
tên là Cố Vệ Bắc, tôi là vợ của anh ấy, tôi có việc gấp nên cần tìm anh ấy.


Tôi không ngớt lời nói với mọi người tôi là vợ của Bắc, thậm chí trông tôi
có phần điên điên khùng khùng. Tôi có linh cảm rằng, tôi đang để mất Bắc
và giờ khi tôi để mất anh có nghĩa là tôi không bao giờ còn cơ hội trở thành
vợ anh.

Tôi đã có được số phòng anh ở.


Tôi mong sao đó chỉ là một trò đùa trong tưởng tượng, tôi chỉ mong anh
nhìn thấy tôi xuất hiện và ôm chầm lấy tôi với vẻ rạng ngời hạnh phúc, rồi
anh sẽ dành cho tôi một nụ hôn thật say đắm, và tôi sẽ đeo những chuỗi
ngọc lên cổ anh, tất cả kết thúc bằng những điều tốt đẹp nhất.


Hoặc giả đúng là anh đang bàn chuyện làm ăn với khách hàng, một vị
khách chừng 40 tuổi, kể cả là anh chửi tôi là không biết suy nghĩ, mắng tôi
ăn mặc luộm thuộm, tôi mặc một chiếc quần bò trông bẩn bẩn và một chiếc
ái phông màu xám, tôi không còn tâm trí nào để làm mình đẹp như hoa.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.