MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 394

Chúng tôi chuyện trò, không ai nghĩ rằng đây có lẽ là lần gặp nhau cuối
cùng giữa hai chúng tôi, tôi chuẩn bị sang Pháp, còn Hiểu Lối muốn quay
về Cáp Nhĩ Tân, một trường trung học đã nhận cô làm giáo viên dạy học.
Hiểu Lối nói, dạy môn mỹ thuật cho tụi trẻ cũng hay lắm, cậu thấy thế nào?


Lần này tôi đi chắc sẽ khá lâu, không biết bao giờ tôi lại được gặp cô ấy, từ
hồi mười mấy tuổi chúng tôi đã ở bên nhau, lúc nào cũng như hình với
bóng, tôi hiểu ra rằng, kiếp này mình được gặp ai cũng đều là do ông trời
sắp đặt.


Trên tay Hiểu Lối vẫn là chiếc vòng năm xưa, chiếc vòng hồi 16 tuổi tôi
tặng cô trước lúc chia tay, còn tôi vẫn đem theo chiếc gương con có khắc
hoa đỏ, tôi đã xếp nó vào va li để mang sang Pháp.


Tạm biệt Hiểu Lối, ánh mặt trời lan tỏa khắp đất trời. Mùa đông năm nay,
tôi không còn là cô nữ sinh đứng dưới gốc cây dạ hợp, không còn gặp
chàng trai với gọi theo tôi, tôi chỉ là một cô gái để mất đôi cánh không còn
muốn bay, chỉ muốn có một nơi yên tĩnh sống một cuộc đời yên ổn, bình
lặng, nước Pháp, miền Tây nước Pháp, miền Nam nước Pháp có gì khác
nhau nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.