MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 2006

Thẩm Thanh Huyền phá vỡ quy luật mà hai người đã duy trì trong nhiều

ngày qua – y không nấu cơm.

Cố Kiến Thâm nhìn bàn ăn trống trơn, hỏi: “Không ăn cơm à?”

Thẩm Thanh Huyền: “Tôi không đói.”

Cố Kiến Thâm khựng một hồi rồi đáp: “Ừ.”

Thẩm Thanh Huyền đứng dậy đi xem phim, Cố Kiến Thâm ngồi trước

bàn ăn như mấy ngày trước, tiến hành chương trình “ăn cơm”.

Cho dù không có cơm, hắn vẫn ngồi trước bàn ăn ba mươi phút.

Thẩm Thanh Huyền tiếp tục xáo trộn cuộc sống “tốt đẹp” của họ.

Tám giờ rưỡi y sẽ pha cà phê cho Cố Kiến Thâm, nhưng hôm nay y lên

muộn nửa tiếng, hơn nữa còn không mang cà phê theo, mà chỉ bảo: “Tôi đi
ngủ trước.”

Theo lý thì mười giờ rưỡi y mới ngủ, trước đây họ luôn như thế.

Cố Kiến Thâm ngồi trước bàn làm việc, mắt đỏ lóe lên.

Hắn không hề gọi y, cảm xúc chẳng có bất kỳ dao động nào – không có

ảo não do bị rối loạn “trình tự”, cũng không bối rối, càng không ý thức được
nên hỏi hay nghi ngờ.

Mười giờ rưỡi, hắn quay về phòng.

Thẩm Thanh Huyền không nhìn hắn, tiếp tục ngủ.

Cố Kiến Thâm lên giường, định ôm y vào lòng như mấy ngày trước.

Thẩm Thanh Huyền bỗng nhiên đẩy hắn: “Tự mình ngủ đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.