MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 270

“Bệ hạ có ý gì?”

“Để ta,” Cố Kiến Thâm nói: “Đừng làm ô uế tay ngươi.”

Mi tâm Thẩm Thanh Huyền nhíu chặt, hỏi lại hắn:

“Ngươi cảm thấy tay ta không bẩn?”

Cố Kiến Thâm từ tốn nói:

“Thuần khiết như ngọc.”

Vừa dứt lời, đầu ngón tay Thẩm Thanh Huyền lóe ánh sáng trắng, ngực

cô ả trước đó gạt Chu Tử Lâm lập tức tuôn một lỗ máu lớn.

Đứt hơi, nữ nhân này không biết mình chết ra sao.

Máu tươi chảy ra ồ ạt, nữ tu ngửa mặt từ đầu tới cuối, cực kỳ thê thảm.

Đám ác ma ăn thịt người kia thấy máu người nhà mình lại mặt mày trắng

bệch, từng người sợ tới mức tè ra quần.

Thẩm Thanh Huyền giẫm lên máu tươi, đi từng bước về phía họ, y bước

không nhanh, nhưng mang theo lực lượng lớn mạnh che ngợp bầu trời, làm
những kẻ kia sợ đến nổi tâm thần run rẩy cùng cực.

“Ngươi là ai … Ngươi rốt cuộc là ai …”

Chắc hẳn tên Tôn Cảnh Nguyên kia giữ chức vị quan trọng ở Tử Ngọ

Quan, gã ngẩn ngươi, rồi kinh hô thành tiếng:

“Tôn … Tôn chủ!”

Linh lực Thẩm Thanh Huyền phóng ra bên ngoài, sức mạnh dồi dào như

thế đủ để chứng minh thân phận y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.