MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 742

Luồng khát vọng bệnh hoạn vươn những cái râu dữ tợn từ sâu trong bùn

lầy.

Thẩm Thanh Huyền lên tinh thần, tiếp tục cố gắng.

Buổi tối, y mới gặp Cố Kiến Thâm.

Hai người họ thường xuyên dùng bữa cùng nhau, Phúc Đạt chuẩn bị xong

thì thành thật lui ra, tuyệt đối không quấy rầy.

Mọi khi Cố Kiến Thâm sẽ chia thức ăn cho Thẩm Thanh Huyền, nhưng

hôm nay Thẩm Thanh Huyền cực kỳ chủ động, gắp đồ ăn cho hắn nói: “Bệ hạ
mệt nhọc cả chiều, nên ăn nhiều vào.”

Đặc biệt là ăn nhiều thật nhiều cái món gà hầm nhân sâm này, tuổi trẻ mà,

nhất định phải bồi bổ cho tốt.

Cố Kiến Thâm vội vàng nói: “Để trẫm tự ăn là được.”

Thẩm Thanh Huyền lại gắp một đũa rau hẹ cho hắn: “Món này nấu cũng

ngon lắm nè, ăn đi.” Rau hẹ là món tráng dương, tuy công hiệu không khoa
trương lắm, nhưng ăn chun chút không có hại đâu!

Cố Kiến Thâm tạm ngừng …

Thẩm Thanh Huyền lại châm rượu cho hắn: “Bệ hạ uống thêm tí rượu cho

đỡ mệt.”

Y ân cần như thế, Cố Kiến Thâm càng cảm thấy lòng đầy hổ thẹn.

Hắn căn bản không muốn ăn, hắn phải dùng hết sức mới liều mạng khống

chế được tầm mắt mình không dời sang quốc sư.

Mọi khi ở trong phòng, Thẩm Thanh Huyền ngại nóng nên thường mặc

rất mỏng, chỉ mặc trung y lỏng lẻo rời rạc, cổ áo mở ra, trong ống tay áo rộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.