MƯU LƯỢC GIA TINH TUYỂN - Trang 647

giếng khô rất sâu. Sự việc xảy ra rất khéo, trước đó tên trộm đã giết người
phụ nữ và vứt xác xuống chiếc giếng này. Vị hòa thượng luôn mồm kêu
khổ tự cho là mình xúi quẩy. Hôm sau, chủ nhà dẫn người đi tìm, đến chiếc
giếng thấy hòa thượng và xác người phụ nữ cùng ở đó, cho là hòa thượng
có ý xấu, liền bắt ông ta đưa lên huyện hỏi tội. Huyện lại không phân biệt
giả thật, dùng hình phạt đánh đập bức cung, hòa thượng chịu không nổi,
nhận bừa là: Ban đêm tôi và người phụ nữ này thông gian, rồi rủ cùng chạy
trốn, sau đó sợ bị bắt, đã giết người phụ nữ vứt xác xuống giếng. Trời tối
trong lòng hoảng hốt, mình không cẩn thận cũng lỡ bước rơi xuống giếng.
Đồ lấy cắp để ở miệng giếng, không biết kẻ nào mang đi mất! Huyện lại
báo cáo kết luận vụ án lên phủ. Các người thẩm tra vụ án trên phủ đều cho
là vụ án này không có gì đáng ngờ. Chỉ có một tri phủ Hướng Mẫn Trung
đã rất cẩn thận nghiêm túc khi duyệt vụ án, ông hoài nghi việc hòa thượng
khai không biết của ăn trộm mất đi đâu, nên đã thân xét hỏi hòa thượng bốn
lần, hòa thượng đều biểu thị nhận tội, nhưng nói chung chỉ nói: Kiếp trước
của tôi có nợ người đó cái chết. Hướng Mẫn Trung nghe thấy trong lời nói
có ý, liền yêu cầu hòa thượng nói thực. Đến lúc đó hòa thượng mới nói tình
thực và oan uổng của mình. Để làm rõ vụ án này, trừng trị đúng tội phạm,
Hướng Mẫn Trung đã nghĩ ra kế sách phá án. Từ phân tích tình tiết vụ án,
ông thấy kẻ phạm án là người quen thuộc tình hình, vì thế không phải kẻ
trộm cướp từ xa. Thế là ông bí mật cử nhân viên hóa trang thành người qua
đường đến điều tra ở thôn trang đã xảy ra vụ án. Có một phụ nữ - chủ một
cửa hàng trong thôn là người lắm mồm và hay dò la tin tức, bà ta biết người
khách đến ngủ ở cửa hàng là từ Phủ tới, liền chủ động hỏi người đi điều tra:
Vụ án của hòa thượng đó xử đến đâu rồi? Người mật thám này căn cứ vào
lời Hướng Mẫn Trung đã dặn trước, trả lời: Hôm qua đã bị đánh chết rồi.
Bà chủ cửa hàng lại hỏi: Thế thì bây giờ còn tìm tội phạm nữa không?
Người mật thám trả lời: Đã lỡ kỳ hạn quyết án, nếu có bắt được kẻ ăn cắp
cũng không hỏi tội nữa. Bà chủ cửa hàng cho là thật, liền nói: Nói ra chẳng
đáng thương, người phụ nữ đó bị thanh niên X. người thôn này giết đấy.
Mật thám ra vẻ tùy tiện hỏi: Thế người đó ở đâu? Bà chủ cửa hàng nói vẫn
còn ở nhà và chỉ cho biết chỗ. Quan lại lập tức hành động, đến ngay nhà tội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.