MƯU SÁT - Trang 147

Trương Nhất Ngang nói: “Anh cả, nhưng người này chưa lần

nào ngẩng đầu, hơn nữa trong máy quay camera đã hiện rõ, hắn
đội mũ, đeo khẩu trang, còn đeo cả găng tay, trang phục rất bình
thường. Cho dù hắn có ngẩng đầu lên, cũng không thể nào nhìn
được đặc trưng khuôn mặt hắn, không có cách nào để điều tra
được.”

Cao Đông ừm một tiếng, nếu như bây giờ là mùa hè, hung thủ đi

găng tay và đeo khẩu trang sẽ khiến cho người đi đường chú ý.
Nhưng bây giờ là mùa đông, hắn đội mũ, đeo khẩu trang là việc hết
sức bình thường, không có ai chú ý đến hắn, cần phải điều tra
như thế nào đây?

Bàn tay cũng đút vào trong loại găng tay cỡ lớn đính kèm trên ghi

đông xe máy điện, có thể nói, da trên toàn cơ thể ở bất cứ bộ phận
nào đều không để lộ ra ngoài. Mặc dù họ coi như cũng tìm thấy
được tư liệu hình ảnh của kẻ rất có khả năng là hung thủ, nhưng
hình như cũng chẳng có tác dụng gì.

Cao Đông trầm ngâm hồi lâu, hỏi: “Ngày mồng 6 tháng 12, vào

tối xảy ra vụ án, chiếc xe máy điện này lại không bám theo sau xe
của Lý Ái Quốc à?”

Trương Nhất Ngang gật đầu: “Đúng vậy, vào tối xảy ra vụ án,

chiếc xe máy điện này không hề xuất hiện, việc này đã được xác
nhận đến vài lần rồi.”

Cao Đông nói: “Cậu về hãy kiểm tra thêm, trước khi xảy ra vụ án

của Lâm Tiêu, có phải là cũng bị chiếc xe máy điện này bám theo
hay không.”

Sau khi Trương Nhất Ngang rời khỏi, Cao Đông lại một lần nữa

rơi vào trạng thái suy tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.