MƯU SÁT - Trang 183

Cao Đông nghĩ thầm, thân phận người có tiền có vẻ như khá

gần với hung thủ trong trí tưởng tượng của anh. Nhưng điều bực
bội chính là thằng nhãi ranh ngốc nghếch trước mặt đây, trộm gì
không trộm, lại trộm công cụ gây án của hung thủ! Nếu không, cảnh
sát rất có thể sẽ có cơ hội bắt được cả tang vật và hung thủ rồi.

Cao Đông nói: “Chủ nhân của chiếc xe mà cậu ăn trộm này, trông

như thế nào, cậu có thể nhận ra được không?”

“Tôi không nhìn thấy chủ xe.”

Đôi lông mày Cao Đông khẽ chau lại: “Xe dừng bên đường ở chỗ

nào?”

Cậu thanh niên nói: “Ở một góc bên đường, hôm đó tôi vốn dĩ

không muốn trộm xe, chỉ là đi đến quán Nét chơi, đi qua nhìn
thấy ở đó vừa vặn dừng một chiếc xe máy điện, tôi nhìn thấy chìa
khóa vẫn cắm ở trên xe, chủ nhân đã quên rút ra, tôi đợi mấy phút,
thấy không có ai đi đến bèn tiện tay lái đi.”

“Chìa khóa cũng để lại trên xe?” Cao Đông nhíu lông mày.

“Đúng vậy, tôi thực sự chỉ là tiện tay lái đi, không thể nói là ăn

trộm được.”

Cao Đông lạnh lùng nói: “Chìa khóa vốn để ở trên xe, mày không

nói dối chứ? Tao cảnh cáo mày, những gì mày nói chúng tao sẽ đi
kiểm tra chứng thực, nếu như mày dám nói dối một câu, tao sẽ cho
mày chết! Tao hỏi mày lại một lần nữa, mày nghĩ kỹ rồi hãy trả
lời, chiếc xe là do mày cạy khóa, hay là chìa khóa vốn ở trên xe?”

Cậu thanh niên khóc nói: “Điều tôi nói là sự thực, chìa khóa

cắm ở trên xe.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.