MƯU SÁT - Trang 233

thành viên của tổ chuyên án, ít nhất cũng có một nửa số người
đều là do Cao Đông đem từ Sở Công an thành phố tới. Dù sao thì
huyện Bạch Tượng cũng thuộc sự quản hạt của Sở Công an thành
phố của anh, cho nên trên thực tế, Cao Đông còn có quyền phát
ngôn hơn cả Vương Hiếu Vĩnh.

Cao Đông là người biết chừng mực, cũng biết co duỗi. Trong

cuộc họp, anh tỏ ra rất khiêm tốn, đề cao Vương Hiếu Vĩnh, tỏ rõ
thái độ dường như rất tôn trọng lãnh đạo. Dù sao đây là do cấp trên
bố trí, vừa mới bắt đầu làm việc đã gây khó dễ, như vậy thì chỉ có

nh hưởng xấu đối với anh mà thôi.

Ngược lại, ngoài mặt khen ngợi Vương Hiếu Vĩnh, đến cuối

cùng nếu như Vương Hiếu Vĩnh không phá được án, chỉ có thể
sượng sùng rút lui, cũng không có lý do gì nói người của Cao Đông
không phối hợp, vậy thì cuối cùng được lợi vẫn là bản thân mình.

Quách Hồng Ân trong cuộc họp gần như không nói gì, ông ta

lúc này là “thân mang trọng tội”, bất luận có thể phá được vụ án hay
không, chức vụ giám đốc Sở đều bị cách sau mấy tháng nữa. Hiện
giờ chỉ là vì để ổn định lòng quân, để ông ta tạm thời tiếp tục làm
giám đốc Sở, công việc năm sau của ông ta e rằng cũng đầy trở
ngại.

Còn hai vị phó giám đốc Sở Công an huyện đã lui về tuyến hai,

đều không tham gia cuộc họp lần này. Cao Đông nghe Quách
Hồng Ân nói, trong Sở Công an huyện, liền hai vị phó giám đốc bị
giết hại, hai vị phó giám đốc đã lui về tuyến hai này lo lắng
tiếp theo sẽ đến lượt mình, cho nên xin nghỉ với lý do không được
khỏe, tạm thời đến thành phố khác để sinh sống với con cái họ.

Cuộc họp kết thúc, một mình Cao Đông lại lần nữa đi đến

đường Phong Tây, lúc này trời đã tối, gió lạnh thổi vù vù, Cao Đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.