MƯU SÁT - Trang 297

chuyện với anh ta không?”

Vương Tu Bang lắc đầu: “Tôi vừa muốn hỏi cậu ta, cậu ta đã

tắt máy rồi.”

Cao Đông nói: “Khi anh nhấc máy, cảm giác đối phương có thể

đang ở nơi nào? Là ở bên đường cái hay là xung quanh rất yên
tĩnh?”

Vương Tu Bang nhớ lại một lát: “Nếu như tôi nhớ không nhầm,

đầu dây bên kia lúc đó vẫn còn nghe thấy tiếng còi xe, chắc là ở

bên đường cái nhỉ?”

Một vị cảnh sát nói: “Vậy thì chứng tỏ lúc đó rất có thể Lâm Tiêu

đang ở trong xe, hoặc là ở trong căn nhà sát ngay bên cạnh đường
cái.”

Một người khác lắc đầu: “Nếu như ở trong xe hoặc là ở trong

căn nhà ở bên cạnh đường cái, lẽ nào hung thủ không ở bên cạnh sao?
Hung thủ ở bên cạnh, sao có thể cho phép anh ta gọi điện thoại chứ?
Nếu hung thủ không ở bên cạnh, Lâm Tiêu đã có thể gọi điện thoại,
đương nhiên cũng có thể chạy trốn khỏi xe ô tô, hoặc là mở cửa sổ xe
để kêu cứu.”

Cao Đông nói với Vương Hiếu Vĩnh: “Anh Vương, việc này rất

khả nghi, tôi thấy, chúng ta vẫn cứ cần phải điều tra, mặc dù có
khả năng là sẽ không điều tra ra được manh mối gì có giá trị,
nhưng cũng không thể bỏ sót được quy trình cần làm.”

Vương Hiếu Vĩnh gật đầu, vội bố trí cấp dưới tiến hành dò

hỏi ở khu vực tín hiệu hôm nay phủ sóng.

Tiếp đến, Vương Hiếu Vĩnh nói với Vương Tu Bang: “Giám

đốc Vương, hôm qua và hôm nay đều là anh nhận được điện thoại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.