MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 380

Cô cúi đầu nhớ lại thời thiếu nữ của cô và Tiền Linh, nhớ lại những buổi

tối ở bên nhau trước ngày thi đại học…

Bần thần một lúc, Tiểu Mạch như nghĩ ra điều gì đó… cái cây kia…

cây…

Nhập thổ nghỉ yên.
Lúc này, cây mai khô héo trong sân nhà khi xảy ra án mạng giờ đã rậm

rạp tươi tốt, đã có những bông mai nở rộ - Tiền Linh thích nhất là hoa mai,
nghỉ đông năm lớp mười một, cô còn kéo Tiểu Mạch đi Tô Châu để ngắm
hoa mai. Trước kỳ thi đại học, những lúc không vui, Tiền Linh cắt ảnh chụp
khuôn mặt hai đứa vùi dưới gốc cây mai, như chôn tình cảm bạn bè của họ
dưới một nấm mồ.

Nấm mồ - Hoa mai chính là nấm mồ của Tiền Linh! Đây cũng là ý mà

Tiền Linh muốn nhắn cho cô trong tin nhắn cuối - “Đợi cậu tới, chúng mình
cùng đào bí mật dưới nấm mồ lên”.

Tiểu Mạch lòng lâng lâng nhìn cây mai, chỉ có nó mới không sợ gió lạnh,

mong là nó cũng không sợ đào bới.

Quay trở lại căn phòng Tiền Linh bị sát hại, cô lật tung tìm được một

chiếc thìa inox, cầm chiếc dụng cụ bất đắc dĩ trên tay, cô trở lại cây mai và
đào đất dưới gốc.

Không ngờ cái thìa kia lại hữu dụng đến vậy, cô vừa dùng màn hình điện

thoại soi chiếu vừa đào đất, đào thành cái hố to như quả bóng đá. Lúc đào
đến chạm rễ cây, vướng phải vật thể kim loại gì đó. Cô dùng cả hai tay cẩn
thận bới đất, phát hiện một chiếc hộp vỏ sắt. Đó là chiếc hộp bánh quy mà
Tiền Linh để trong phòng hồi học trung học, Tiểu Mạch còn nhớ cô và các
bạn trong phòng thường trộm ăn bánh quy, nhiều lần bị Tiền Linh phát hiện
và giận dỗi.

Nhẹ nhàng nhấc chiếc hộp ra, mang vào trong phòng khách, dường như là

linh hồn của Tiền Linh ở đó.

Điền Tiểu Mạch nhắm mắt lại, thầm cầu nguyện, rồi nói một mình “Bạn

yêu, mình đến đào bí mật dưới nấm mồ lên rồi!”

Cô mở nắp hộp bánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.