MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 383

Nếu như mười năm trước, trước kỳ thi đại học, Tiểu Mạch có thể đọc

được những dòng này, chứ không phải bị Tiền Linh cất giấu, không chừng
vận mệnh của tất cả mọi người đều sẽ thay đổi từ đó?

Nhưng liệu có thực sự là sẽ thay đổi vì chuyện này không? Cô cúi đầu suy

nghĩ, rồi lắc đầu vô định.

Duy nhất có một điều cô chắc chắn, trong lòng cô cũng rất buồn vì anh.
Anh có lẽ cũng cùng cảm giác như vậy phải không?
Tiểu Mạch giữ chặt mẩu giấy trước ngực, rồi lại đưa lên môi hôn nhẹ.
Cô tiếp tục xem tiếp những trang nhật ký tiếp theo.
Thứ 7, ngày mùng 01 tháng 7 năm 2000.
Hôm nay, ôn bài từ sáng đến tối, nhưng trong đầu luôn lo lắng - không

biết hắn ta có còn bị nhốt trong hầm không? Nếu cứ bị nhốt ở đó, liệu hắn có
chết vì đói? Trời ơi, sao mình không nghĩ đến điều này nhỉ? Hắn ta sẽ chết!
Trời ơi, hắn sẽ chết mất! Mình phải làm sao bây giờ? Hay là quay lại mở
chốt? Không được, mình không dám quay lại đâu, nhỡ đâu khi mở cửa, hắn
ta giận dữ sẽ giết mình ngay tại chỗ hoặc sẽ báo cảnh sát bắt mình, vậy thì
mình sẽ không thi đại học được nữa! Không được, mình không được đi!
Mình sợ lắm!

Chủ nhật, ngày mùng 02 tháng 7 năm 2000.
Trời mưa to, chưa bao giờ thấy mưa to đến vậy. Nhất là tiếng sấm chớp

đùng đùng tối nay, tiếng sấm như xé toang tai, như là muốn nhắm vào mình
vậy, mình sợ đến nỗi nằm cuộn mình trên giường không dám động đậy.

“Hắn ta có phải đã chết rồi không?”
“Tôi xin lỗi! Tôi không cố ý đâu. Tôi xin lỗi!”
Thứ 2, ngày mùng 03 tháng 7 năm 2000.
Mưa vẫn chưa dứt.
Mình sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm!!
Thứ 3, ngày mùng 04 tháng 7 năm 2000.
Mình sẽ không trở lại đây nữa, không bao giờ quay lại trung học Nam

Minh này nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.