MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 49

CHƯƠNG

9

N

gày 13 tháng 8 năm 1995, sân vận động Hồng Khẩu, đội Thân Hoa

Thượng Hải thi đấu với đội Đại Liên Vạn Đạt.

Điền Việt Tiến hiếm khi mặc áo sơ mi trắng, cạo râu nhẵn nhụi, ngẩng

đầu ưỡn ngực đi tới cửa vào sân. Anh một tay dắt con gái Tiểu Mạch, một
tay dắt lấy cậu bé Thu Thu, lách qua từng đám từng đám người hâm mộ
đông đúc ồn ào. Ngoài sân vận động đã tụ tập hàng ngàn hàng vạn người,
bên tai tràn ngập tiếng kèn inh tai, bên cạnh là dân phe vé đang bồn chồn
không yên.

Xếp hàng đi qua cửa kiểm soát khá nhộn nhịp, Điền Việt Tiến cẩn thận để

mắt tới hai đứa trẻ, nhất là cô con gái Tiểu Mạch xinh đẹp. Trong đám cổ
động viên ẩn chứa một số kẻ lưu manh, thích động chạm chân tay. Điền Việt
Tiến đội cho Tiểu Mạch mũ lưỡi trai, cố gắng che đi khuôn mặt, tốt nhất là
giả dạng một cậu con trai. Tiểu Mạch bình thường đều chỉ xem bóng đá trên
truyền hình, chưa bao giờ đến sân, tối nay nếu không phải là ông bố cảnh sát
đi cùng thì chắc hẳn sẽ có chút lo sợ. Đến khán đài buổi tối, trước mặt là sân
vận động to lớn, ánh đèn chiếu sáng bãi cỏ xanh mượt. Cùng với tiếng reo
hò của các cổ động viên đội chủ nhà, Thu Thu - cậu bé bị giữ chân ở nhà
mấy ngày qua cũng vung tay khua vẫy cổ vũ, rất muốn nhảy vào đá bằng cả
hai chân.

Các cầu thủ của cả hai đội đã vào sân, trên sân bắt đầu đọc danh sách các

cầu thủ của đội hình xuất phát, mỗi khi đọc đến tên cầu thủ đội chủ nhà nào
liền được đón nhận bằng tiếng vỗ tay vang dội như sấm, cuồng nhiệt nhất
đương nhiên là cầu thủ Phạm Chí Nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.