MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 6

LỜI DẪN

N

ăm 2020.

Tôi ở ẩn ở một nơi bí mật.
Ở đây, tôi có rất nhiều bạn bè, cũng có rất nhiều kẻ địch. Đại đa số họ đều

không biết tên của tôi, càng không biết rằng tôi đang viết tiểu thuyết.

Có biết bao ngày khi sáng tác, tôi ngẩn ngơ ngắm nhìn bầu trời u ám, ký

ức trong đầu hoàn toàn trống không.

Tôi không ngừng tự hỏi chính mình: “Cuộc sống là gì?”
“Chúng ta sinh ra, rồi lại chết đi.” Tôi nghĩ, đó mới là chân lý.
Vậy là, tôi đã tỉnh giấc từ cơn ác mộng mà vĩnh viễn không bao giờ thay

đổi - mơ thấy mình đứng trước một cái khe rất sâu, một màn sương mù âm u
dày đặc, giống như một ảo ảnh biến hóa khôn lường, đang luẩn quẩn xung
quanh tôi.

Mỗi lần mê man tỉnh dậy như vậy, có cảm giác như tôi vẫn đang sống ở

nhiều năm trước, chỉ có điều trước mắt che phủ một lớp tro bụi mịt mù dày
đặc, giống như đang ẩn mình trong đám cỏ hoang um tùm. Cũng chỉ có duy
nhất thời khắc này, tôi mới có thể nhớ lại những sự việc trong quá khứ mà
giống như đã từng xảy ra ở kiếp trước, vén những cây dây leo sinh trưởng
hoang dại giống như mái tóc rối bời của người phụ nữ, nhìn thấy đôi mắt
đẫm lệ như đang mê mẩn, nhìn thấy chuyện quá khứ bị chôn vùi xuống lòng
đất mười năm trước, nhìn thấy từng màn từng màn ảo giác không thể chân
thực hơn.

Trong câu chuyện này chứa đựng tất cả sự thực, cũng bao gồm tất cả ảo

giác, đều bị chôn vùi trong “Khu ma nữ”.

Hai mươi lăm năm trước…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.