NAM CHỦ, ANH TA CÔNG ĐỨC VÔ LƯỢNG - Trang 97

"Cửa khóa từ bên trong."

Vậy nói cách khác, chủ nhân ngôi nhà đang ở bên trong phòng ngủ.

Việt Khê nhíu mày nói: "Không thể nào trì hoãn được, hơi thở của cô

ấy ngày càng yếu dần, các người tránh ra một bên."

Những người khác mặc dù không rõ nguyên nhân nhìn cô, nhưng họ

vẫn đứng ra một bên nhường vị trí cho cô.

"Rầm..."

Kèm theo một tiếng vang lớn, cửa phòng ngủ mở ra trước mặt bốn

người, Việt Khê chậm rãi thu hồi chân của mình lại, có chút phát rầu mà
nói thầm: " Chắc sẽ không đòi tôi bồi thường đâu nhỉ."

Rèm cửa trong phòng ngủ cũng kéo lại, so với bên ngoài phòng còn

đen hơn, thật sự không nhìn thấy được cái gì.

"Tôi đi mở đèn lên, ở đâu...... đây rồi."

Khi âm thanh bật đèn vang lên, phòng ngủ lập tức sáng lên, chờ đến

khi thấy rõ bên trong phòng ngủ, theo bản năng mọi người hít vào một
ngụm khí lạnh.

"Trương...chú Trương, đó.....đó là cái gì vậy?" Nhân viên bảo an sợ tới

mức trực tiếp lui về phía sau, đụng trúng Hàn Húc, lắp bắp hỏi nhân viên
bảo vệ lớn tuổi kia.

Sắc mặt chú Trương cũng có chút trắng bệch: "Tôi không biết, đây

là....rắn?"

Chỉ thấy trên chiếc giường trong phòng ngủ, chắc là nữ chủ nhà đang

nằm trên giường, mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, sắc mặt tái nhợt,
không biết còn sống hay đã chết. Tất nhiên, làm sắc mặt mọi người đại biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.