NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 130

cũng chưa chắc kiếm được ngần ấy tiền..."

"Nhưng ngưỡng mộ nhất vẫn là một tên tiểu tử như cậu lại cưa đổ

được một cô bạn gái xinh đẹp như vậy ha ha ha!"

Người có ánh mắt tinh tường đều biết Tống Minh Huy là dựa vào Lâm

Tuyết để leo cao, người nói lời này tuy rằng không có ác ý gì, nhưng người
nói vô tình người nghe lại có ý, sắc mặt của Tống Minh Huy hơi ngây ra,
nhưng thoáng chốc liền khôi phục như thường, ôm người phụ nữ trong
ngực, ánh mắt thản nhiên nói: "Trong lúc tớ khó khăn nhất Tiểu Tuyết
không rời bỏ tớ, gặp được cô ấy là may mắn lớn nhất đời này của tớ!"

Lâm Tuyết hạnh phúc e thẹn, ngước mặt sùng bái nhìn anh ta, "Em đã

sớm biết anh nhất định sẽ thành công! Em tin tưởng mắt nhìn người của
mình!"

"Đừng bày ra bộ dạng như vậy, hai người các cậu tưởng bọn tớ mắt

chó mù lòa à, ân ái thế này không khéo sẽ nổi bật hơn cả cô dâu chú rể
mất!"

Mọi người đều vui đùa trêu chọc.

Gì mà thời điểm khó khăn nhất, lúc anh ta khó khăn nhất người ở cạnh

anh là người phụ nữ này sao? Trong lòng tất cả mọi người đều rất rõ, nhưng
không ai vạch trần mà thôi. Nhưng cũng có người không nhịn được, khẽ
than một câu, "Trong số những người bạn học cũ, cậu là tốt nhất rồi, nếu
sau này có giàu sang cũng đừng quên bọn này ~ "

"Đó là dĩ nhiên, mọi người có việc gì cần giúp đỡ, cứ đến tìm tớ!"

Tống Minh Huy sảng khoái nói.

Người nọ chờ câu này của anh ta đã lâu: "Nghe nói Tô Tiểu Đường

bây giờ rất khổ, tuy rằng còn có thể kiếm tiền được, nhưng công việc của
cậu ấy đang làm đâu phải việc chính thức, một cô gái ngày nào cũng ở suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.