NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 70

Bị ngoảnh mặt làm ngơ, vẻ mặt Tống Minh Huy ngượng ngùng mang

chiếc túi đặt cạnh bàn trà: "Hình như tinh thần Thịt Viên không tốt lắm thì
phải? Không phải bị bệnh chứ?"

"Nó tốt vô cùng, anh có việc gì thì cứ nói thẳng ra đi, tôi còn phải

buôn bán."

"Ha ha, gần đây làm ăn tốt không?"

"Rất tốt."

Tô Tiểu Đường đã mấy ngày không được nghỉ ngơi, cho nên độ kiên

nhẫn cũng không được tốt lắm, Tống Minh Huy thấy thế cũng không nói
bâng quơ nữa, nói ngay vào chuyện chính, "Là như thế này, gần đây anh và
mấy người bạn hùn vốn mở công ty, muốn hỏi thử em xem có hứng thú
nhập cổ phần hay không..."

Tô Tiểu Đường không hề suy nghĩ, trả lời: "Không có hứng thú."

Tống Minh Huy cũng lường trước được mọi chuyện không dễ dàng

như vậy, nhưng vẫn không bỏ cuộc, trái lại trong lòng đã có tính toán từ
trước, đưa ra lý do cùng với bộ dạng lấy lòng: "Tiểu Đường, đừng cự tuyệt
nhanh như vậy, em nên biết năng lực của anh, chuyện gì chưa nắm chắc
phần thắng sẽ không làm, anh bảo đảm mọi chuyện làm ăn sẽ thuận lợi, có
lời không lỗ, hơn nữa tiền để ở chỗ em cũng không làm gì, để trong ngân
hàng thì sinh lời chẳng được bao nhiêu, tốt hơn vẫn là nên lấy ra đi đầu tư,
cần gì vì mấy đồng tiền mà làm khó dễ, em nói xem đúng vậy không? Anh
biết chuyện Lâm Tuyết khiến em rất đau lòng, là anh có lỗi với em, anh
cũng mong sẽ bù đắp lại cho em được phần nào..."

Tuy rằng nghe những câu anh ta nói cô cũng muốn bỏ tiền ra, thế

nhưng Tô Tiểu Đường không muốn nhiều lời với anh ta, trực tiếp cắt đứt
mơ tưởng của anh ta: "Ai nói tiền để ở chỗ tôi là vô nghĩa? Gần đây tôi mới
mua một chiếc xe."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.