NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 232

Thang máy xuống tầng hầm đỗ xe, Tần Mặc đột nhiên quay đầu, động

tác này khiến Tô Song Song đang nhìn phía sau lưng anh, sợ tới mức xém
chút nữa là nhảy dựng lên.

Thang máy mở rồi lại đóng, sau đó lại mở, bên ngoài bãi đỗ xe có vẻ u

ám, Tô Song Song cảm thấy tình hình hiện giờ có vẻ thật kinh hãi.

Cô bày ra một tia cười gượng, cẩn thận di chuyển ra khỏi thang máy,

nhưng khi đi đến bên cạnh Tần Mặc, anh đột nhiên giữ chặt tay cô, cũng
không có ý muốn bước ra ngoài thang máy. Bên ngoài bỗng có ánh sáng
chợt xuất hiện, giống như ánh sáng chớp qua của chiếc đèn nào đó.

Tô Sóng Song ngửa đầu nhìn gương mặt nghiêm túc của Tần Mặc, vừa

mở miệng đã không cẩn thận lại nói lắp: “Như thế nào…?”

Giờ khắc này lòng của cô đều chạy lên tới cổ rồi, ngay sau đó phía bên

kia lặp lại câu: “Lảm nhảm nói nhiều!”. Vừa xong thì bụng cô lại kêu lên,
làm cho cô vừa lo lắng vừa ngượng.

Tần Mặc nhìn ra bên ngoài, không nói câu nào đi ra khỏi thang máy, để

lại Tô Song Song đang mờ mịt ngây ngốc, cô vội vàng chạy theo sau anh.

Lúc ngồi vào trong xe, gương mặt nghiêm túc của Tần Mặc mới giãn ra

một tí.

Tô Song Song vuốt nhẹ chiếc bụng đang đói của mình, quay đầu nhìn

anh, nhịn không được liền hỏi một câu: “Chẳng lẽ anh có kẻ thù ở đây à?
Hay thật ra anh lẻn vào tập đoàn Tần thị để thực hiện nhiệm vụ?”

Không nên trách đầu của cô có những ý nghĩ kì lạ, thế giới truyện tranh

của cô khác với thể giới của văn chương, nên sức tưởng tượng hay hạn chế,
bây giờ sự ngu ngốc đã giảm bớt nên não được khai thông, cô liền bắt đầu
tự mình tưởng tượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.