NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2350

Tô Mộ không nhịn được nín khóc lại cười, đưa tay nhéo mũi cô ấy, cười

ha hả nói: ‘Còn không mau đi, nếu như không kịp, em cũng đừng gả cho
chị!”

“Dạ dạ! Tô đại nhân, chúng ta khởi giá!” Trong lòng Tô Song Song cũng

thật khẩn trương, nhưng nhạo báng một phen với Tô Mộ như vậy, ngược lại
thả lỏng không ít, chỉ có điều khi đi đường vẫn không suôn sẻ tập tễnh.

Nhà cũ họ Tần, ông cụ Tần từ sáng sớm đã ngồi ở ban công ngoài trời,

nhìn phương xa, không biết đang nghĩ cái gì, Cô Tô Na đi tới, nhẹ giọng
gọi một tiếng: “Ông nội?” d1en d4nl 3q21y d0n

“A! Tiểu Na tới à!” Ông cụ Tần vừa nghe là Cô Tô Na, quay đầu, vẫy tay

với cô.

“Ông nội, ngài thật không đi tham dự hôn lễ à?” Cô Tô Na đi nhanh qua,

nửa ngồi bên cạnh ông cụ Tần, khẩn trương hỏi một câu.

Ông cụ Tần vừa nghe, trong mắt lộ ra giãy giụa và đau lòng, quật cường

nói một câu: “Không đi! Tương lai bọn chúng nhất định sẽ hối hận! Ông
còn lâu mới đi!”

“Ông nội rốt cuộc là vì chuyện gì?” Cô Tô Na giả bộ ngây thơ, thử hỏi

một câu.

Ông cụ Tần há miệng, lời đến khóe miệng lại thay đổi: “Thân phận của

hai đứa không thích hợp, ở chung một chỗ sẽ không hạnh phúc!”

“Ồ!” Cô Tô Na thấy không hỏi được gì khác từ trong miệng ông cụ Tần,

dứt khoát hỏi một câu khác, “Ông nội, có phải ông muốn ngăn cản hôn lễ
của bọn họ không?”

“Thật ra thì ông cũng không nghĩ vậy, nhưng hết cách rồi, bọn họ nhất

định không thể ở bên nhau, chuyện này không lừa được cả đời, tương lai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.