NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 282

Tô Mộ nhìn đến mê người, nuốt nước bọt, Tô Song Song vừa mừng vừa

lo, không nghĩ tới phó giám đốc lại bình dị gần gũi đến vậy.

“Anh… Anh khỏe chứ, phó tổng Âu Dương?”

“Hì hì…” Âu Dương Minh vừa nghe, nhìn không được liền cười khẽ,

càng mang vẻ đẹp trai chói lóa của mặt trời, Tô Song Song tuy bị cười
nhưng không thấy xấu hổ, ngược lại còn cười theo.

“Đúng rồi, tôi có thể gọi cô là Song Song được không?” Khóe miệng Âu

Dương Minh vẫn mỉm cười như cũ, nhìn thấy xung quanh đã có vài nhân
viên nhìn tới, anh vươn tay chỉ vào chiếc bàn gần cửa sổ, có ý bảo cô qua
đó.

“Có thể! Đương nhiên là có thể!” Tô Song Song nói xong liền vội vàng

kéo theo Tô Mộ mê trai đi theo Âu Dương Minh bước đi.

Ba người ngồi xuống, Tô Song Song nhìn thấy Âu Dương Minh gần gũi

như vậy, đột nhiên có chút lo lắng.

“Hôm trước cô hình như gặp phiền toái, có sao không?” Dương minh

cười hỏi, giọng điệu tự nhiên, khiến cho người khác cảm có giác anh và Tô
Song Song quen biết đã lâu, không có một chút xa lạ.

Tô Song Song chớp chớp ánh mắt, nhớ lại bữa đó, cô chính là người

cùng với phó tổng giám đốc ngồi ở quán cà phê, nhưng sau đó ngay cả câu
nói cũng không để lại.

Trong lòng cô vừa xấu hổ vừa lo lắng, mạnh mẽ đứng lên, giải thích:

“Lần trước con mèo của tôi có chút chuyện, cho nên tôi sốt ruột đi về, để
anh ở lại đó một mình, thật là có lỗi!”

Tô Song Song đứng lên khiến chiếc ghế đằng sau phát ra tiếng “két” một

tiếng. Vốn những nhân viên ngồi ở xa không hề chú ý tới Âu Dương Minh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.