sợ rằng nếu hai boss đánh nhau thật thì không biết nên làm gì?
Tần Mặc thì lạnh lùng nhìn lướt qua Tô Song Song cùng Âu Dương
Minh vừa bắt tay nhau, ý lạnh trong mắt lại nhiều thêm một chút.
"Tôi không quấy rầy hai người thêm nữa, a, đúng rồi, Song Song, nếu cô
không ngại có thể cho tôi số của cô được chứ, khi tan tầm tôi sẽ đem bản vẽ
trả lại cho cô."
Âu Dương giống như không hề nhìn thấy sự bất mãn của Tần Mặc, vẻ
mặt vẫn duy trì ấm áp tươi cười như trước, sự nhẫn nại của anh có thể nói
là sâu xa không lường được.
"A, được, Âu Dương phó tổng thật chu đáo, cám ơn anh!" Tô Song Song
cảm kích anh đến rơi nước mắt, vội vàng lấy di động của mình ra.
Âu Dương sau khi lưu số điện thoại của cô thì nhìn Tô Song Song mỉm
cười, nhân tiện dời mắt qua nhìn Tần Mặc gật đầu một cái rồi rời đi.
Tô Mộ vừa thấy Tần Mặc, nhất thời cảm giác được như gió bão nổi lên,
trước tiếp bưng cơm đến chỗ cách đó cũng tương đối xa nhưng vẫn có thể
theo dõi được chuyện đang xảy ra.
Âu Dương Minh vừa đi, Tần Mặc cứ thế ngồi xuống ghế, sau đó quay
đầu nhìn về phía cửa sổ, phong cảnh cũng không tệ, ở nơi này an tĩnh cùng
Tô Song Song ăn cơm khiến cho tâm tình lo lắng của anh vơi bớt rất nhiều.