NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 313

"A!" Tô Song Song có lẽ là hơi bối rối do đầu vừa vị va đập, cho nên

không kịp suy nghĩ gì liền vô thức làm theo.

Cô vừa trả lời xong, Tô Mộ liền sửng sốt một chút, thấy Tô Song Song

thực sự không có chuyện gì, liền bắt đầu một trận oanh tạc tâm hồn bé bỏng
của cô khiến Tô Song Song trực tiếp đem điện thoại ra xa.

"Tô Song Song, cô có cụt tay hay cụt chân không? Người trong công ty

đồn đại là cô được mang đi rồi, không biết là có vấn đề gì thế?"

Tô Song Song rốt cuộc cũng nghe được Tô Mộ nói xong, lại trưng ra bộ

dáng đáng thương đem điện thoại về bên cạnh tai, nói nhỏ: "Không có
chuyện gì, chỉ là bị gãy xương và não chấn động một chút."

Cô nói xong, liền suy nghĩ một chút, sợ sẽ hù dọa Tô Mộ, lại cố gắng bổ

sung thêm một câu: "Chuyện nhỏ thôi!"

"Em gái cô! Cô vốn là đồ đần, lần này chấn động chắc cũng không ngu

hơn là mấy! Nói! Đứa nào động đến cô, tôi đến thu thập cô ta!"

Tô Mộ nghe xong, vô cùng tức giận, thực sự còn cảm thấy tự trách, nếu

cô không chủ quan mà dặn dò Tô Song Song cẩn thận, chắc cũng không
đến nỗi bị thương nghiêm trọng như vậy.

Mặc dù đầu của Tô Song Song vô cùng choáng váng nhưng cũng có thể

dễ dàng nhận thấy sự quan tâm của Tô Mộ dành cho cô, trong lòng cũng tự
nhiên cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều.

Cô đột nhiên cảm thấy sống mũi ê ẩm, viền mắt cũng phiếm hồng, bên

cạnh cô ngoài Tứ gia ra thì chẳng có ai, có thể quan tâm cô nhiều như vậy
chỉ có thể là Tô Mộ.

Cô mở miệng lần nữa, mang theo âm mũi đặc trưng: "Tôi không có

chuyện gì to tát cả, Tô Tô, tôi đang ở phòng 520 bệnh viện XX, cô tới thăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.