Cô ta bày ra vẻ đắc ý nói: “Bạn trai? Anh ta là tổng giám đốc của tập
đoàn Tần Thị! Tần Mặc! Nếu không quyến rũ, chỉ bằng nhan sắc của cô ta,
có thể làm bạn gái anh ấy hay sao?”
Lúc này tiếng hít hơi lớn hơn mười phần so với lúc trước, mà ánh mắt
mọi người nhìn Tô Song Song cũng đã chứa đầy sự khinh thường, trong
lòng có chút ghen tỵ, bắt đầu chế giễu cô.
Sự rối loạn trước cửa đã ảnh hưởng đến bảo vệ. Hai người bảo vệ liền lôi
bạch cốt tinh đi, cô ta thấy mục đích của mình đạt được, đã làm cho Tô
Song Song thân bại danh liệt, bắt đầu cười đắc ý.
Lúc cô ta bị lôi kéo liền điên cuồng kêu gào: “Cô cũng chỉ dựa vào kỹ
thuật trên giường mà được làm tình nhân thôi!”
Tô Mộ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, cô nhìn tấm hình trên
đất, lại ngẩng đầu nhìn Tô Song Song, thấy Tô Song Song không có phản
ứng, cứ đứng ở đằng kia như vậy, còn tưởng rằng cô cũng bị dọa đến
choáng váng.
Tô Mộ mặc dù tức giận vì Tô Song Song đã giấu giếm, nhưng cô vô
cùng bao che, thấy có người bắt nạt Tô Song Song, liền không nói hai lời,
vén tay áo muốn đánh bạch cốt tinh.
"Chờ một chút!" Ngay tại lúc Tô Mộ nắm được tóc của bạch cốt tinh để
đánh, Tô Song Song đột nhiên mở miệng, nàng chống gậy, xoay người,
bình tĩnh nhìn bạch cốt tinh đang tức giận nhìn cô trừng trừng.
Tô Mộ đã nổi giận, căn bản không quay đầu lại rống lên với Tô Song
Song: "Chờ cái gì! Cô ta phải bị đánh!" Nói xong liền đưa tay muốn đánh
bạch cốt tinh, lại bị một người bảo vệ khác kéo lại.
"Tô Tô, tôi không sao mà!" Tô Song Song tỉnh táo nói, Tô Mộ nghe
giọng nói của Tô Song Song lập tức dừng động tác, quay đầu nhìn cô.