Tô Song Song bị dọa sợ đến mức vội vàng vươn tay ra bấu vào khung
cửa, ngẩng đầu nhìn Tần Mặc như đang nhìn quái vật.
Tần Mặc cảm giác được lực cản, vừa quay đầu lại liền thấy bàn tay nhỏ
bé của Tô Song Song gắt gao bấu vào nắm chặt khung cửa. Sửng sốt một
chút, anh lập tức cúi đầu nhìn Tô Song Song đang tràn đầy vô cùng kinh
ngạc, rất bình tĩnh hỏi một câu: “Sao vậy?”
Sao vậy? Mắt Tô Song Song trợn càng to lên, con ngươi như thể sắp rớt
ra ngoài.
Cô nhìn bộ dạng thản nhiên của Tần Mặc, thật sự muốn mở miệng nói
thẳng rằng: Anh, một người đàn ông mà vào nhà vệ sinh nữ, thật là biến
thái quá đi!
Tô Song Song chỉ có thể uyển chuyển chỉ chỉ lên bảng nhà vệ sinh nữ
trên cửa ra dấu hiệu. Tần Mặc theo hướng ngón tay Tô Song Song chỉ, liền
nhìn thoáng qua, sau đó lại cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt anh khó hiểu, lại lộ ra
vài phần không kiên nhẫn: “Làm sao vậy?”
Hiếm thấy Tần Mặc có thể hỏi một vấn đề tới hai lần, Tô Song Song nhất
thời cảm thấy như được sủng ái mà vô cùng lo sợ, chẳng qua sủng ái trong
nháy mắt cũng không có, chỉ còn lại sự kinh ngạc.
Cô nháy nháy mắt, cảm giác mình đang chịu kích thích rồi. Chẳng lẽ Tần
Mặc không biết chữ Hán? Vậy anh phải thấy ký hiệu một người đang mặc
váy chứ?
Nhưng là Tần Mặc vẫn không hiểu ý của Tô Song Song như cũ, ngược
lại tâm tình không kiên nhẫn ngày càng nghiêm trọng. Đột nhiên nói một
câu như thể chẳng sợ người ta kinh ngạc đến chết: “Em muốn băng vệ sinh
phải không?”
“!” Tô Song Song không nhịn được muốn bùng nổ.