NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 481

Nhưng trên nét mặt của cô lại không dám lộ ra bất cứ điều gì, vẫn cười

nịnh nọt, tay cũng không dừng lại, vắt áo ngủ lên vai của mình, hai tay ném
quần áo bị rơi xuống đất vào trong tủ, cuối cùng vất vả đóng cửa tủ lại.

Tô Song Song thở phào nhẹ nhõm, sau đó kéo tay áo của Tần Mặc, muốn

nói cô làm xong rồi, lúc này Tần Mặc mới đen mặt dìu cô vào nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh của tất cả phòng trọ đều làm thủy tinh nửa trong suốt, bình

thường Tô Song Song chỉ ở một mình, cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới
lúc thay quần áo phải đề phòng người ngoài.

Bây giờ cầm áo ngủ, ngồi ở trên bồn cầu, nhìn Tần Mặc dựa lưng vào

cửa kiếng, tuy rằng anh chỉ quay lưng về phía cô, nhưng tại sao cô lại cảm
thấy không được tự nhiên chứ?

Cuối cùng Tô Song Song nhanh trí quyết định trước tiên cứ mặc thế này,

chờ Tần Mặc đi rồi, cô sẽ thay đồ trên giường, sau đó đi ngủ!

Lúc Tần Mặc vào phòng vệ sinh để rửa tay, nhìn thấy áo ngủ nhăn nhúm

của Tô Song Song ở trên bồn cầu, anh nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu.

Anh cảm giác đầu mình càng đau hơn, ngay cả huyệt thái dương cũng

giật thình thịch, anh muốn tự hỏi bản thân mình, chắc chắn là tình cảm của
anh đặt sai chỗ rồi, anh làm sao coi trọng cô được nữa.

Nhưng khi Tô Song Song ngẩng mặt nhìn anh cười ngượng ngùng, đôi

mắt bán nguyệt cong cong, lộ ra một đôi lúm đồng tiền đáng yêu, ngoan
ngoãn như một chú mèo con, khiến con tim vốn đang cứng rắn lạnh lùng
của anh trong nháy mắt cảm giác được một tình cảm ấm áp.

Anh giống như có chút trách nhiệm, đi đến đỡ cô dậy, tuy rằng không

cần thiết, thế nhưng anh ôm ngang cô như cũ, đi từng bước vô cùng bình
thản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.