NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 495

Tần Mặc bị Tô Song Song hỏi ngược lại như vậy, hơi ngẩng người, điều

làm anh sững sờ chính là, Tô Song Song làm sao có thể ngốc như vậy kia
chứ? Sự thật đơn giản rõ ràng như vậy mà cô vẫn không nhìn ra?

Tần Mặc không định trả lời Tô Song Song, trực tiếp đỡ cô đi lên, Tô

Song Song cúi đầu tự trêu chọc bản thân, đột nhiên lại ngẩng đầu, nhìn Tần
Mặc, ngây ngô hỏi một câu: "Đúng rồi hai chúng ta lúc này không coi đâu
vào đâu, chẳng qua cũng chỉ có thể là tình hữu nghị cách mạng thân thiết
mà thôi!" (Linh: ngã ngửa, con lạy thánh, tình cách mạng muốn chết vs
thánh quá.)

"Ừ, em chỉ cần biết tôi đối với em không giống những người khác là

được rồi." Tần Mặc nhìn vẻ mặt xoắn xuýt lúc này của Tô Song Song, anh
cũng không có ý định bức cô quá mức, chủ yếu là sợ cô bị anh dọa đến
hoảng sợ mà chạy mất.

Hơn nữa chính bản thân anh cũng cần thêm một khoảng thời gian để hiểu

được, đến cùng thì như thế nào mới có thể xem là yêu một người.

Vấn đề làm Tô Song Song khó chịu suốt một quãng đường cuối cùng

cũng được giải quyết, cô lại bắt đầu mỉm cười một cách tự nhiên.

Kỳ thực mới vừa nãy rõ là dọa chết cô, nếu như cô thực sự thích Tần

Mặc, vậy làm sao bây giờ? Cho nên cô mới quyết định theo bản năng bỏ
chạy trốn tránh vấn đề này, cũng may Tần Mặc không có để ý tới, thế nên
anh không nhận thấy cô có điểm gì khác thường.

Tô Song Song nghĩ vậy gật gù đắc ý, nhưng không biết vì sao trong lòng

cô có chút mất mát, chỉ là cô nhanh chóng bỏ cảm giác này sang một bên.

Bởi vì ngay lúc này cô lại nghĩ tới một việc chuyện rất quan trọng nha,

cô kéo kéo ống tay áo Tần Mặc: "Boss, bây giờ không phải chúng ta muốn
bắt đầu đặt ra kết cục cuối cùng của “Thục Tiên Truyện” đúng chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.