NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 128

Đột nhiên, có tiếng vỗ tay, Phong Duật Nam ngồi bình thản trên ghế,

khóe miệng hời hợt nhếch lên "Quả là một câu chuyện thú vị. Nhưng Đoàn
lão đại đây, hình như không có bằng chứng nói An ca chúng tôi đã đi Hồ
Nam. Dựa vào điều gì mà nói anh ấy cấu kết với cảnh sát?"

Đoàn Khiệm Luân nhíu mày, hắn mỉm cười "Phong thiếu, An lão đại

mất tích mấy ngày, chính người của chúng tôi đã thấy anh ta xuất hiện ở Hồ
Nam, còn cứu cảnh sát nên bị rơi xuống vực. Điều này, có lẽ, anh hiểu rõ
hơn tôi chứ nhỉ. Mấy trăm anh em của tôi đều thấy rõ."

"Vậy, anh có hình ảnh hay bằng chứng gì không? An ca đi giải quyết

công việc hiện không ở Thượng Hải. Anh nghĩ, những người ở đây sẽ vì
một lời nói xằng bậy không căn cứ mà nghi ngờ người đã đứng đầu tổ chức
suốt mấy năm nay?" Phong Duật Nam nhếch vai, vẻ mặt có chút mỉa mai.
Để anh xem, Đoàn Khiệm Luân sao có thể thuyết phục được những người ở
đây?

Những người có mặt, có người đồng tình, có người vẫn hoài nghi,

Đoàn Khiệm Luân đập mạnh tay xuống bàn, nhướn người về phía Phong
Duật Nam "Vậy cậu nói xem, anh ta đang ở đâu?"

"Đó là việc của nhà chúng tôi. Không việc gì phải tiết lộ cho anh biết."

"Được, cậu gọi cho anh ta. Nếu anh ta nghe máy, chúng tôi sẽ dùng

định vị xác nhận vị trí. Nếu thật sự không ở Hồ Nam thì tôi sẽ bỏ qua."

"Không cần phải rườm rà như vậy?" Một giọng nói trầm thấp từ phía

cánh cửa vang đến. Mọi người đều đưa mắt nhìn. Bọn họ đều vô cùng kinh
ngạc, nhưng kẻ kinh ngạc nhất chính là Đoàn Khiệm Luân. Người đang từ
từ đứng đối diện hắn là An Thực bằng xương bằng thịt. Dáng vẻ hết sức
khỏe mạnh!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.