NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 152

....

An Thực trở về biệt thự, nhanh chóng vào phòng, nhìn thấy bác sĩ

cùng Tố Nghi ngồi bên cạnh giường, hắn bước lại gần, ngắm nhìn khuôn
mặt Diệp Dao. Tố Nghi mỉm cười "Em đã thay bộ đồ mới giúp Tiểu Dao
rồi."

An Thực gật đầu "Cảm ơn em. Cô ấy thế nào?"

Bác sĩ Hà cúi chào, đưa tờ giấy trên tay cho anh, cất tiếng "Phần lưng

bị vật cứng đập mạnh, một vài phần da bị trầy xước do mảnh kính xe tải,
chăm chỉ bôi thuốc là ổn. Còn chân phải, cũng may, viên đạn chưa ghim
sâu vào thịt, đã lấy được mảnh đạn ra rồi. Cô bé này đúng là phước lớn
mạng lớn, mất máu nhiều như vậy mà không nguy hiểm đến tính mạng,
thay vào đó sẽ hôn mê sâu hoặc có khi sẽ bị sốt. Phần đầu cũng chỉ chấn
thương nhẹ, cổ tay do chống cự mạnh mà bị trầy xước. Còn nữa, có vẻ như
cô ấy đã bị mất sức, suy nhược cơ thể do mất ngủ. Nghỉ ngơi, điều dưỡng
tốt là được."

An Thực lắng nghe thật kỹ rồi gật đầu "Được rồi, cảm ơn chú."

"Là trách nhiệm của tôi. Chào cậu." Bác sĩ Hà mỉm cười, cúi chào lui

xuống.

Tố Nghi cũng rời đi "Anh ở lại với Tiểu Dao, em xuống dưới với hai

anh ấy."

"Ừ."

An Thực ngồi bên mép giường, nhìn Diệp Dao say ngủ, khuôn mặt lại

không chút sắc khí, chỉ mới không gặp một ngày, cô đã yếu ớt như vậy,
chắc chắn đã bị ngược đãi. Diệp Dao cố gắng để chạy đến "Nguyệt" cầu
cứu hắn, ắt hẳn cô đã không còn hận hắn nữa, thay vào đó là tin tưởng tuyệt
đối...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.