NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 179

đó ra tay trước khi A Đông hành động, khiến cô phải dùng toàn bộ sức lực
của mình chạy nhanh lên sàn đấu. Lúc định thần thì chân phải không còn
cảm giác gì, đứng cũng không vững.

Diệp Dao cắn răng, cố gắng đứng vững, vẻ mặt vô cùng đau đớn. Một

lão đại ngồi dưới cất tiếng "Nhóc con kia là ai? Ngang nhiên ngăn cản trận
đấu?"

"Ông không thấy Đoàn Khiệm Luân mang vũ khí vào võ đài sao? Còn

có người đánh lên nữa. Mắt ông chỉ để trưng thôi à?" Lăng Nghị cất tiếng,
anh bước lên võ đài, khom người nhặt cây kim nhỏ dưới sàn lên. Lạnh lùng
cất tiếng, khiến người kia im bặt.

Diệp Dao cao giọng "Lúc nãy, tôi nhìn thấy có người muốn đánh lén

An ca, nên mới chạy lên đây. Mọi người cũng thấy rõ, Đoàn Khiệm Luân
đã phạm quy. Còn đồng bọn, đợi khi người của chúng tôi bắt được sẽ giải
quyết sau."

An Thực nhìn vẻ mặt thấm đầy mồ hôi của Diệp Dao, giọng nói chùn

xuống, chỉ cần nghe qua cũng biết là đang rất tức giận "Nhóc con, em to
gan dám chống lời của tôi?"

"Nếu tôi không đến, chú đã mất mạng rồi." Diệp Dao nghiến răng nói.

An Thực hít mạnh một hơi để nén giận, cất giọng nghiêm nghị

"Không cần đấu nữa, người của Bắc Đoàn cứ ngồi đấy chờ chết là được."
Sau đó định cúi người bế Diệp Dao lên.

Cô ghì chặt "Chú điên sao? Bế tôi giữa bao nhiêu người, nên nhớ tôi

đang là đàn ông đó."

"Khoan đã An lão đại." Một giọng nói vang lên, là một người đàn ông

trung niên. Vẻ mặt lạnh lùng, nhìn phong thái thì chắc chắn là người có
quyền lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.