NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 227

“Cậu hứa rồi đấy nhé! Ok!”. Thẩm Hiểu Đường không còn tỏ ra

giận dỗi gì nữa mà vui vẻ bước đi trước.

Hai đứa đến phòng tự học trước, tìm một góc yên tĩnh rồi đặt

hai cuốn sách tiếng Anh lên để chiếm chỗ, sau đó đến nhà ăn ăn
cơm, rồi lại quay về phòng tự học vừa đọc sách vừa nói chuyện. Lúc
viết từ mới, điện thoại của Trần Tầm liền đổ chuông, cậu cau
mày nhấc máy rồi đi ra ngoài, một lát sau lại vội vã quay lại.

“Sao vậy? Lại có chuyện gì à?”. Thẩm Hiểu Đường thắc mắc.

“Ừ, chuyện nghiêm trọng lắm”. Trần Tầm thở dài nói.

Thẩm Hiểu Đường vội kéo cậu lại hỏi: “Có chuyện gì vậy? Cậu

đừng làm tớ sợ!”.

“Gì mà cậu phải cuống lên như vậy? Lo cho tớ à?”. Thấy cô như

vậy, Trần Tầm rất phấn khởi, không kìm được bèn trêu.

“Đừng có mà tưởng bở!”. Thẩm Hiểu Đường đỏ mặt giận dỗi nói.

“Tớ nói thật đấy, bạn chơi thân của tớ hồi nhỏ xảy ra chút việc.

Cậu có mang theo tiền không, cho tớ vay một ít, tớ cần gấp”.
Trần Tầm không cười nữa mà nói với vẻ mặt rầu rĩ.

“Tớ không mang nhiều, ở phòng có một ít, hơn 100 tệ có đủ

không?”. Thẩm Hiểu Đường lục túi nói.

“Không đủ... tớ cũng chỉ có 100 tệ”. Trần Tầm lắc đầu nói.

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Cần bao nhiêu tiền? Tớ có thể vay

tạm của mọi người trong phòng”.

“Không cần đâu, nếu cần vay thì tớ sẽ đi vay, chắc chắn

không thể vay tiền của đại ca được, gã Tống Ninh chắc 10 tệ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.