NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 335

thấy vô cùng tuyệt vọng. Yêu đến cuối cùng, ngay cả quá khứ mà
cô luôn mang ra để an ủi mình cũng trở nên mỏng manh. Lúc đầu
cô tưởng rằng cho dù trải qua bao mối tình, cả hai cũng đều sẽ
trân trọng gìn giữ những kỉ niệm đã qua, nhưng thực tế cho thấy,
tình yêu mới lại giẫm đạp lên tình yêu cũ, song song với việc hút hết
dưỡng chất của nó, còn nở ra đóa hoa rực rỡ hơn, và quá khứ cũng
lụi tàn theo nó, biến thành cái xác khô khốc, thậm chí không còn
sót lại tro tàn.

Sau giờ học hôm thứ ba, Phương Hồi vẫn đứng ở tầng ba để

nhìn bọn họ, cô đi theo Trần Tầm và Thẩm Hiểu Đường về nhà, cô
nhìn thấy bọn họ mua rau và hoa quả trước khu tập thể, Trần Tầm
xách hết các túi nilon xanh xanh đỏ đỏ, Thẩm Hiểu Đường khoác tay
cậu, trả giá với chủ hàng, bớt đi được số lẻ, Trần Tầm đã thơm
Thẩm Hiểu Đường một cái, hai người nhìn nhau cười, trông họ như
đôi vợ chồng trẻ mới cưới.

Phương Hồi đi theo họ như người mộng du, nhìn họ bước vào cửa

một đơn nguyên, nhìn đèn trên tầng bốn bật sáng, nhìn Tẩm Hiểu
Đường mặc áo phông của Trần Tầm và đi xuống mua bia, nhìn
Trần Tầm xuống sân đón cô rồi vội vã kéo cô chạy lên tầng,
nhìn ánh đèn thấp thoáng của tivi đang chiếu World Cup, nhìn
người trong khu tập thể mỗi lúc một thưa, màn đêm mỗi lúc một dày
đặc, nhìn ngọn đèn màu vàng cam đó vụt tắt…

Hôm đó Phương Hồi đã ngồi dưới sân khu nhà Trần Tầm và

Thẩm Hiểu Đường thuê một đêm, bao kỉ niệm cũ ùa về, mùa đông
làm món vằn thắn nát ở nhà Trần Tầm, cùng Trần Tầm đi
mua đồ trong siêu thị gần nhà cậu, xem Trần Tầm, Triệu Diệp,
Kiều Nhiên đá bóng, đi mua nước ngọt cho bọn họ, mặc chiếc áo
khoác của Trần Tầm sau khi bị quệt bánh gato lên khắp mặt hôm
sinh nhật, hồi đó Lâm Gia Mạt còn nói cô mặc rất đẹp, nhìn rất
sexy. Cô đã từng nghĩ chuyện sẽ làm đám cưới với Trần Tầm, nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.