NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 125

- Bản cô nương đây, chúng bay muốn gì?
Uyển Thanh, mắt hạnh tròn xoe, bước ra.
Tiêu lão quát :
-Thanh nhi, không được khinh xuất, không được quên bổn phận?
Vô Ngại nhìn Uyển Thanh từ đầu đến chân và đôi mắt y dán chặt vào hai
gò ngực no tròn ẩn dưới lớp áo võ sinh màu xanh rêu. Đôi mắt y ánh lên
những tia thèm muốn dưới lớp vải màu hoàng yến che mặt, không biết
khuôn mặt hắn có nghệch ra không? Hắn, cũng như những tên kia, để phân
biệt, mang khăn che mặt bảy màu khác nhau, vàng, đỏ, xanh, tím, nâu, đen
và hồng nhạt. Vô Ngại nói:
- A, con bé đẹp thật. Chúng bay không được làm nó bị thương nghe không.
Bắt sống nó!
Tên mang khăn che mặt màu đen đứng gần Uyển Thanh, bước tới:
- Em bé, chóng ngoan cởi áo ra, chịu trói!
Vô Ngại quát :
- Cẩn thận đó, Địa Kiếp!
Tiếng quát chưa dứt, không thấy Uyển Thanh động đậy, vì gã đã chú ý,
nhưng bất thần hữu cước của nàng đã tung ra theo thế Âm Dương Quán
Thiên trong âm Dương cước. Tên này đảo người né tránh, nhưng tả cước
của nàng đã tung Quái Đảo Càn Khôn bằng gót chân, trúng vào ngang sườn
trái gã, ngay vùng quần tụ các huyệt Chí Thất, Đại Hoành. Trúng đòn, hắn
hự lên một tiếng, người bắn tung lên không.
Vô Ngại, nhanh như điện chớp, phóng người, đỡ được đồng bọn, tên này
ôm bụng oằn người đau đớn..
Vô Ngại hô lớn :
- Thất Tinh khai trận !
Chỉ còn lại sáu đứa, Vô Ngại phải thủ thêm vai trò của Địa Kiếp, cả bọn
vây lấy Uyển Thanh. Cùng lúc đó, bọn thứ hai xuất hiện từ phía hông nhà,
Tiêu Đại Hùng không còn chần chờ được nữa, ông nhún người vọt lên như
chim đại bàng và nhanh như chớp, thanh kiếm trong tay như một cầu vòng,
rít lên, đổ ập xuống gã đứng gần nhất. Hoán ảnh Thân Pháp đã phát huy
đến mức chót, tên bịt khăn trắng của toán thứ hai được gọi là Khốc Hư, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.