NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 156

thành một vòng tròn; tên bên phải dường như không nghe thấy tiếng quát,
đường đao như sấm sét vẫn ập xuống bả vai Nguyên Huân. Thân hình
chàng vẫn đứng im, chỉ thấy hai bàn tay loang loáng, đã chộp được sống
đao, giữ cứng lại. Chiêu thức kỳ đặc này khiến không ai trong bọn chúng
nhận ra chiêu số, cả bọn đều trố mắt sững sờ Nguyên Huân buông thanh
đao khi thấy Chu Ngoạn Thanh từ trên ngựa tươi cười nhảy xuống, y quát
bảo thủ hạ :
- Người quen cả, ngừng tay!
Chu Ngoạn Thanh bước đến trước mặt Nguyên Huân hỏi :
- Các hạ có nhận ra ta không?
Nguyên Huân vòng tay thành quyền thi lễ:
- Tại hạ tham kiến Vương Tử.
Chu Ngoạn Thanh tươi cười:
- Hôm qua ta có trở lại nhưng các hạ không còn ở đó nữa. Ta cảm ơn các hạ
đã ra tay trợ thủ và ta có ý muốn tìm. Nếu được, ta mời các hạ về vương
phủ để cùng đàm đạo!
Nguyên Huân nhớ đến nhiệm vụ của mình, vội nói:
- Khải bẩm Tiểu Vương gia, tại hạ còn chút công chuyện, đã hứa chiều nay
đến thăm một bằng hữu. Xin Vương tử thứ lỗi cho, nếu có thể được, sáng
mai tại hạ xin được bệ kiến Vương tử!
Cung cách của Nguyên Huân khiến gã công tử thích ý, gã đặt tay lên vai
Nguyên Huân, ngắm nhìn gương mặt thanh tú của chàng, gật đầu nói:
- Võ công của các hạ thật cao cường, mà còn anh tuấn nữa, ta được kết giao
với các hạ thật là tết. Thôi được, vừa nói, vừa móc trong túi ra một thẻ ngà,
có tua gù ngũ sắc đưa cho Nguyên Huân.
- Đây là tín vật của ta, ngày mai, các hạ cứ đến Vương phủ, bọn thuộc hạ sẽ
đưa các hạ đến gặp ta. Ta đợi đó!
Nói xong gã quay mình, nhảy phắt lên yên ngựa, cả bọn bỏ đi. Nguyên
Huân đứng lại, một đám đông người bao quanh ở phía xa nhìn chàng với
ánh mắt tò mò vừa có chiều khinh bỉ. Nguyên Huân mĩm cười đi lẫn vào
đám đông. Khi trở về, Nguyên Huân mang câu chuyện gặp Chu Ngoạn
Thanh kể lại một lượt. Đường Trại Nhi mừng rỡ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.