NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 160

tội, xin Đại nhân xá tội!
Nguyên Huân cười thầm trong bụng, thấy tên lính sợ hãi quá, chàng không
nỡ, vội nói:
- Ngươi đứng dậy, lần sau đừng hống hách như vậy nữa!
Như được tháo chiếc gông trên cổ, tên này chắp tay xá lia lịa:
- Cảm ơn Đại nhân rộng dung, xin Đại nhân cho phép thuộc hạ được hướng
dẫn!
Nguyên Huân đi theo tên lính vào viên môn, cả một khu điện đài nhà của
mênh mông, tráng lệ mở ra trước mắt chàng, dưới tàn bóng rợp của các loại
cây mà chàng không biết tên, hoa đang nở rộ trên lối đi thênh thang lát đá
trắng, hai bên có những lối nhỏ hơn dẫn vào những tòa nhà lộng lẫy khác.
Chàng theo tên lính đi về phía trái, chạy dọc theo một hoa viên với đủ kỳ
hoa dị thảo, mùi hương tỏa trong không khí ngây ngất; ánh nắng được lọc
qua tàn cây cao điểm là chỗ xuống từng phiến đá Vân Ban màu trắng ngà .
Lối đi dẫn đến một tòa dinh thự khác ngay trên lối dài. Tòa viên môn treo
ba chữ đại tự thếp vàng:"Võ Hiển Cung".
Một viên thư lại từ trong bước ra hỏi:
- Mã Thạnh, ngươi dẫn ai đến đó?
- Trình Tổng quản, có khách quý của Vương tử!
Gương mặt lạnh lùng của viên thư lại đổi sang vẻ cung kính khi nhìn thấy
thẻ bài tín vật, y xum xoe cong lưng thật thấp cúi chào chàng:
- Kính mời Đại nhân quá bộ cùng ty chức!
Được dẫn vào một đại sảnh, Nguyên Huân choáng ngợp vì sự trần thiết cựu
kỳ sang trọng . Chàng được mời ngồi xuống một chiếc ghế chạm trổ long,
ly, qui, phượng phủ gấm Tứ Xuyên.
- Xin Đại nhân chờ ty chức bẩm cùng Vương tử.
Chỉ thoáng sau, có tiếng chân bước, và chiếc rèm bằng san hô quí giá vén
lên. Chu Ngoạn Thanh bước ra:
- Từ sáng, ta đã nóng lòng chờ các hạ đấy ?
Nguyên Huân đứng dậy vái chào:
- Tại hạ e đến sớm, khinh động đến giấc ngủ của Vương tử!
Ngoạn Thanh cười lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.