NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 217

những tán cây cao, hoa nở rực rõ. Một không gian im vắng và thanh khiết,
chàng như vừa thoát khỏi cảnh hồng trần nhiễu nhương, những đau khổ
chất chồng để lạc vào chốn tiên cảnh tĩnh mịch nhưng xôn xao hoa lá và
hương thơm.
Một ngôi nhà như kiểu Thủy tạ trên mặt hồ, những cây cầu cong soi bóng
trên những dòng suối róc rách. Con đường dẫn chàng vào khu nhà, bây giờ
khuất sau hàng cây trước mặt. Nguyên Huân bỗng giật mình, một đám mây
đen như muốn che kín mặt hồ, đang vần vũ tiến lại phía chàng cực mau.
Chàng đã nhận ra đó là một bầy ong khổng lồ trước khi chúng xòa xuống
tấn công chàng. Nguyên Huân kinh hải vũ lộng thanh Bạch Hạc, kết thành
một luồng bạch quang bao bọc thân thể, những con ong đầu tiên chạm vào
bạch quang kiếm rơi lả tả, nhưng hết lớp này đến lớp khác lao vào không
dứt, ba bầy ong khổng lồ khác từ ba hướng vù vù
kéo đến, chàng nhận ra loài ong vò vẽ, một loài ong độc. Lớp ong vây
quanh chàng, chết rụng xuống hàng hàng lớp lớp một con đã lọt qua luồng
kiếm ảnh, vai chàng nhói buốt, rồi vết thứ hai, vết thứ ba, trên cổ, trên lưng.
Nguyên Huân biết rằng chàng sẽ bại trận. Không một ai có thể chống chọi
được hầy ong hàng triệu con như thế này. Chàng không còn đường thoát
thân ngoại trừ lao xuống hồ. Chàng lặn xuống và mở mắt nhìn lên làn nước
trong vắt, cả một đám mây vẫn vần vũ trên mặt hồ. Nguyên Huân vận Qui
Tức công, nhưng Qui Tức công cũng chẳng giúp cho chàng được lâu dài,
chàng phái nổi lên mặt nước để hít thở với thanh kiếm trong tay như tàn
che. Hai, ba, rồi năm lần trồi lên, nước hồ lạnh buốt, thân thể chàng bị nọc
độc của ong làm cho rời rá, đầu chàng đã bị thêm hai, ba vết chích nữa; lần
thứ tám chàng nghe mơ hồ có tiếng sáo, hay một âm thanh gì tương tự, và
bầy ong, như có luồng bão lốc, tỏa ra bốn phía. Chàng vừa đến phía bên kia
hồ, trườn lên, và ngất lịm.
Đến khi tỉnh lại, không biết đã qua bao lâu, chàng thấy mình mẩy ê ẩm, đau
nhức, hai tai ù, và trong đầu như có tiếng sóng vỗ. Chàng cố gượng ngồi
dậy, căn nhà vắng lặng, ngoài trời đã khuya, cả không gian im vắng, ngọn
đèn lồng treo trên xà ngang tỏa ánh sáng vàng vọt. Nguyên Huân liếc nhìn
căn phòng, ghế bàn và đồ đạc giản dị, trang nhã . Chàng dần nhớ lại, từ lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.