NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 313

Tố Hoa là cô gái bạo dạn, cứng cỏi hơn, nghiêng tai nghe ngóng, giọng thì
thầm:
- Quận chúa, hình như có đánh nhau đấy!
Ngọc Trân giật thót người:
- Chắc là... giặc công thành...
Hoài Nam rời khỏi giường, làn tóc mây óng mượt xỏa trên bờ vai nhỏ, Tố
Hoa lấy chiếc áo ngự hàn khoác lên tấm thân mềm mại của Hoài Nam:
- Quận chúa! Quận chúa đi đâu vậy?
- Ta muốn ra ngoài xem có chuyện gì?!
- Ngoài trời lạnh lắm, Quận chúa ra làm chi...
- Ta phải xem chuyện gì xảy ra mới được!
Hoài Nam đưa đôi bàn tay ngọc chuốt nâng chiếc then cài mở bung cánh
cửa. Một cơn gió buốt lùa những bông tuyết tung vào phòng; nàng rùng
mình, kéo cao cổ áo. Và nàng nhìn thấy ánh lửa cháy sáng rực một phương,
lửa bốc lên cao, khói cuồn cuộn tỏa.
- Cháy lớn ở khu Võ Hiển điện!
Quang Minh Vương phủ nằm về phía Nam của Hoàng thành, nên tiếng la
hét vọng tới nghe rõ mồm một; âm thanh của tiếng quát, tiếng gươm giáo
va chạm, tiếng kêu rú thất thanh làm cho Hoài Nam sợ hãi.
- Trong cung có nội biến!
Tuy sợ nhưng cả ba thiếu nữ đều tò mò, bước ra khỏi phòng, nép mình sau
hàng hiên rộng. Phía trước là một vườn hoa, cùng thảm cỏ rộng, giờ bị
tuyết phủ, chỉ còn thấy một màu trắng xóa. Thết nhiên, tiếng gươm đao
ngưng bặt, tất cả như chìm trong yên lặng sau một tiếng quát, mà Hoài
Nam nhận ra tiếng của Dương Vương, cha nàng:
- Tiểu tử! Ngươi là ai! Từ đâu tới?
Tiếp theo sau là tiếng vù vù của chưởng phong. Hoài Nam biết rằng cha
nàng đang kịch đấu với một kẻ lạ mặt..., kẻ này đã cả gan vào tận Hoàng
thành với mục đích là diệt trừ ông? Đã bao nhiêu lần, nàng đau lòng khi
được nghe những việc làm tàn bạo của ông, qua những lời ta thán trong dân
gian, và sự lẩn tránh, với những khuôn mặt vừa khiếp sợ, vừa căm ghét của
mọi người khi chợt thấy cha nàng từ xa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.