NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 242

Bỗng dưng mẹ xoay người, đôi mắt đờ đẫn vô hồn nhìn cô bé con

đứng sau lưng, nhưng lại như không nhìn, đôi mắt đờ đẫn như đang tìm cái
gì đó, rồi, sự tuyệt vọng tràn đầy trong đôi mắt đờ đẫn ấy, rồi mẹ thẳng đuỗi
người, mặt ngửa lên nhìn trần nhà, mẹ ngã nhào xuống.

Tại sao cô ta là kim cương vô giá

Thiếp là hạt cát không đáng đồng tiền.

Phòng trà, tiếng hét ré lên, quả cầu bảy sắc xoay điên cuồng, Hạ Mạt

bé nhỏ run rấy đứng trên sân khấu, mẹ từ sân khấu ngã nhào xuống dưới.
Gương mặt mẹ trắng bệch, máu từ miệng từ mũi mẹ trào ra, hai chân giống
như một con rối bị vặn khúc kỳ dị.

Hạ Mạt bé nhỏ sợ hãi nhìn mẹ.

Phòng trà ồn ào nào động, mẹ nằm đó bất động.

Hạ Mạt bé nhỏ bị chặt mồm, bên tai vang động một tiếng “rầm”, rồi

cô bé chẳng còn nghe thấy được bất kỳ tiếng động nào khác nữa, chỉ còn
tiếng “khèn khẹt” tắc nghẽn trong cổ họng mình, như thể âm thanh đáng sợ
đó từ trong chính người mình nổ ra. Thế giới yêu lặng không một âm thanh,
chỉ có máu đang từ miệng từ mũi mẹ trào ra. Hạ Mạt bé nhỏ đứng ben mép
sân khấu run bần bật, cô bé thì sợ hãi mà mẹ cứ nằm đó, máy chảy, cô bé
phải nói với ai đó, cô bé rất sợ. Hạ Mạt bé nhỏ run bần bật đứng đó, đôi
chân nhỏ bé, chỉ cần bước thêm một chút nữa lên phía sân khấu là sẽ ngã
xuống bên cạnh mẹ mà chết…

Sâu khấu màu da cam trống vắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.