“Ừ, có.”
Đào Thục Nhi cắn môi, cô biết Thẩm Tường thường hay phô trương
thân thế, lúc nào xuất hiện cũng có bốn năm trợ lý đi theo. Thục Nhi nhìn
một vòng quanh công ty, ánh mắt lướt nhẹ qua Hạ Mạt, dừng vài giây, sau
đó cô gọi Hạ Mạt, Khả Hân, Trân Ân và ba cô gái khác thường ngày làm
công tác PR lại.
Đào Thục Nhi đỏ mặt hỏi:
“Phiền mọi người đi cùng tôi một chuyến tới công ty Lỗi Âu nhé,
được không?”
***Công ty Sun điều hai chiếc xe đưa mấy người tới công ty Lỗi Âu.
Đào Thục Nhi, Doãn Hạ Mạt và chị Phần ngồi trên chiếc Bentley, Trân Ân,
Khả Hân với ba cô gái kia ngồi xe sau.
Trong chiếc Bentley.
“Hạ Mạt, nghe nói nhiều đài truyền hình mời cậu tham gia show diễn
của họ phải không?” Đào Thục Nhi nhìn vào chiếc gương nhỏ tỉ mỉ trang
điểm gương mặt, hỏi: “Tại sao công ty mình đều từ chối vậy? Là ý của cậu
à?”.
“Chắc chắn là công ty đã có những chủ kiến khác rồi.”
Hạ Mạt cũng biết có rất nhiều tờ báo, nhiều ký giả tới tìm cô, thậm chí
không hiểu bằng cách nào họ có được số di dộng để trực tiếp gọi cho cô
mời tham gia các show diễn, nhưng nhân viên truyền thông nói với cô rằng
bây giờ chưa phải là thời cơ thích hợp để xuất hiện ở các chương trình biểu
diễn, họ đã thay cô từ chối hết.
“Ờ?” Đào Thục Nhi xoa thêm chút phấn, hỏi: “Chị Phần này, tình hình
cái cô Đới Tây thế nào rồi?”