Ánh mắt anh đang nhìn gương mặt cô từ từ thu lại, Âu Thần thờ ơ hỏi
người đứng bên cạnh: “Các cô ấy sao lại có mặt ở đây?”.
Một vị lãnh đạo cấp cao giải thích vì công ty Lỗi Âu đang tìm một
nhân vật nữ chính làm gương mặt đại diện quảng cáo sản phẩm mỹ phẩm.
Nghe xong, Âu Thần trầm ngâm nhìn Đào Thục Nhi và Thẩm Tường, sau
đó lại lướt về Hạ Mạt nhìn chăm chú, ánh mắt sâu lắng trầm tư.
Sau rồi.
Âu Thần hạ thấp giọng: “Cô ấy thích hợp nhất”.
Lời nói phát ra, bốn bề như có tiếng sấm vang rền phá vỡ không gian
tĩnh lặng.
Rất nhanh chóng, đại sảnh công ty lại trở nên yên tĩnh khó ngờ, không
gian như ngưng đọng, khí trời như ngưng trệ, ánh mặt trời như đóng băng,
quầng sáng băng giá qua bức tường kính rọi tới.
Hạ Mạt kinh ngạc ngẩng đầu!
Cô nhìn Âu Thần, nhìn thẳng vào đôi mắt anh. Anh đang đùa với cô
sao? Là đang diễn một vở kịch ác độc ư? Là đang báo thù những hành động
năm đó của cô sao? Hay là… nhưng, ánh mắt anh màu xanh sâu thẳm, u uất
và tĩnh lặng, rất quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ, khó hiểu. Âu Thần của
ngày xưa, cô luôn nắm bắt được mọi trạng thái tình cảm của anh, nhưng,
Âu Thần sau năm năm này, tại sao lại đem đến cho cô một cảm giác xa lạ
quá hãi hùng.
Đại sảnh công ty Lỗi Âu yên lặng như tờ.
Gương mặt Thẩm Tường và Đào Thục Nhi trở nên khó coi. Thẩm
Tường như có tiếng than tắc nghẹn trong cổ họng. Đào Thục Nhi với ánh
mắt kỳ quái nhìn Hạ Mạt. Toàn bộ lãnh đạo cấp cao công ty Lỗi Âu đang