NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 43

“Thiếu gia, cậu có nói cho tiểu thư Doãn sợi ren lụa đó chính tay cậu

đan mất một tuần không!” Quản gia Thẩm ngồi đằng trước quay đầu lại,
gương mặt khổ sở trông rất giống con gà mái, khác hẳn với bộ dạng xuất
hiện trước mặt người ngoài.

Âu Thần trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Cậu không thể như thế được, Thiếu gia à, yêu một người con gái thì

phải thể hiện cho rõ, phải bày tỏ rõ cho cô ấy nghe, dùng những lời ngọt
ngào lay động cô ấy. Cậu lúc nào cũng mặt lạnh thế kia, biết bao nhiêu tâm
tư suy nghĩ về tiểu thư Doãn như thế mà không nói ra cho cô ấy hay, tiểu
thư Doãn làm sao có thể hiểu được chứ?!” Quản gia Thẩm vẫn nói lôi thôi
dài dòng, “Cái kim cài ngực bằng đá quý lần trước cũng chính tay cậu chế
tác chạm khảm, nhưng mà Tiểu thư Doãn chẳng đeo lấy một ngày, sao cậu
lại…”.

Trong mắt Âu Thần thoáng vẻ không vui.

Quản gia Thẩm ho khan, ủ dột im lặng.

Kính cửa xe từ từ hạ xuống, gió đêm thổi vào, ngón tay Âu Thần đưa

lên chống thái dương. Đôi mắt của cô bé giống như nước biển khẽ lay
động, lúc thì nũng nịu, lúc thì dịu dàng, lúc lại lầm lỳ lạnh lùng. Cô bé lúc
nào cũng xinh đẹp đáng yêu, nhất là những khi xõa mái tóc dài.

Vì thế, cô bé cần phải cột tóc lại.

Âu Thần khép chặt mi.

Quản gia Thẩm ngồi đằng trước tự nhiên rùng mình.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.