NẾP CŨ - LÀNG XÓM VIỆT NAM - Trang 145

143

Diện hình và Tổ chức

trên bờ đê cũng ngừng liềm xếp lại quanh gánh. Hoặc có cô nào
còn tiếc bãi cỏ non, muốn cắt thêm vài nhát để cho gánh cỏ đỡ
bên đầy bên vơi, sẽ có thể có một chàng trai làng làm đồng trở
về chòng ghẹo:

mặt trời đã xế về Tây,

hỡi cô cắt cỏ bên đầy bên vơi,

Cô còn cắt nữa hay thôi,

Để tôi cắt với làm đôi chung tình.

cô vội vã thu xếp gánh cỏ, cô chẳng muốn trùng trình làm

gì, vì quả thật mặt trời đã xế hẳn về Tây. có khi cô yên lặng
ra về, có khi cô ghét anh chàng trai kẻ bưởi vơ vào, cô hát đáp
một đôi câu giọng kiêu kỳ chanh chua:

Trầu vàng còn ở trên cơi,

Anh kia đũa mốc chớ chòi mâm son.

Lại một tràng cười của những người cùng đi làm đồng về

khiến cho chàng trai đâm mắc cỡ.

Ở ngoài đồng về, lùa trâu vào chuồng, cất các nông cụ, mọi

người đi rửa qua chân tay ở cầu ao rồi đi ăn bữa cơm tối dưới
bóng một ngọn đèn lù mù.

Bữa cơm cũng thanh đạm rau dưa cà muối, nhưng vì làm việc

nhiều, đói, cơm ăn thật ngon, tưởng chừng cao lương mỹ vị cũng
không bằng. cơm dẻo lại nóng, ăn vừa chín tới, đây chính cái
ngon của bữa ăn vậy.

cơm nước xong, ngày tuy đã tàn, nhưng công việc còn chưa

hết. ngày có công việc của ban ngày, tối có công việc của buổi
tối, đàn ông, đàn bà, con trai, con gái người nào việc nấy.

người lo xay lúa giã gạo, người sàng, người sẩy, và nếu trong

ngày mùa, lúa gặt về ban ngày, ban đêm phải đập lúa, quạt lúa
để ngày hôm sau phơi phóng.

Đêm khuya tiếng xay lúa ù ù, hoặc tiếng chày giã gạo thình

thịch vang động trong yên lặng tịch mịch, chứng tỏ sức sống

Thực hiện ebook: www.hocthuatphuongdong.vn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.