NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 136

Paul quay ra nhìn bạn một cách chăm chú. Rồi anh tiếp tục với một nụ cười
thỏa mãn:

- Ít ra thì mày cũng tin câu chuyện của mày.

- Tất nhiên là tao tin chứ, sao mày lại nói thế ?

- Tại vì mày vừa mới đỏ mặt lên. Tao chưa bao giờ thấy mày đỏ mặt cả.

Rồi anh nói tiếp, vẻ huênh hoang: “Thưa cô gái mà chúng tôi sắp đánh cắp
cơ thể, nếu quả thực là cô ở đây, tôi muốn nói với cô rằng thằng bạn tôi nó
bám dai lắm đấy, trước kia tôi chưa bao giờ thấy nó như vậy cả !”

- Im mồm và lái xe đi.

- Tao sẽ tin vào câu chuyện của mày vì mày là bạn tao và mày không cho
tao được lựa chọn. Nếu tình bạn không phải là cùng nhau chia sẻ mọi
chuyện điên rồ thì thử hỏi nó là cái gì ? Thôi, bệnh viện của mày đây rồi.

- Abott và Costello !- Lauren nói, phá vỡ sự im lặng của mình, vẻ mặt tươi
rói.

- Tao lái xe đi đâu bây giờ ?

- Đi về phía xe cấp cứu và đỗ xe. Bật đèn xoay lên.

Cả ba xuống xe và đi về phía thường trực, nơi có một cô y tá đang chào họ.

- Các anh mang gì đến cho chúng tôi đấy ?- cô nói.

- Không có gì cả, chúng tôi đến mang một người đi- Arthur trả lời bằng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.