NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 147

- Nếu mình không bị một đội tuần tra phát hiện, mình sẽ là một thằng cha bị
cắm nhiều sừng nhất thành phố- Paul vừa lẩm bẩm vừa bắt đầu vòng thứ
sáu đúng vào lúc anh gặp một chiếc xe cảnh sát. “ Không phải rồi, mình
không bị cắm sừng, nhưng giá mà như thế lại còn hơn!”

Chiếc xe cảnh sát dừng lại ngang tầm anh, viên cảnh sát ra hiệu cho anh hạ
cửa kính xuống, anh thi hành.

- Anh bị lạc à ?

- Không, tôi đợi một đồng nghiệp lên nhà lấy đồ rồi chúng tôi sẽ đưa Daisy
đến xưởng.

- Daisy là ai? - Viên cảnh sát hỏi.

- Là xe cứu thương, đây là ngày cuối cùng của nó, nó đã hết thời rồi, mười
năm rồi chúng tôi đi cùng nhau, cái xe này và tôi, chia tay không phải dễ,
anh có hiểu không ? hàng đống kỉ niệm, cả một mảng đời.

Viên cảnh sát gật đầu. Anh ta hiểu, anh ta yêu cầu Paul đừng đi lòng vòng
lâu quá. Làm vậy sẽ gây ra những cú điện thoai gọi đến trung tâm đấy. Dân
ở khu này có tính tò mò và hay lo lắng. “ Tôi biết, tôi sống ở đây, thưa ông
cảnh sát, tôi đón đồng nghiệp của tôi rồi chúng tôi đi. Chúc một đêm tốt
lành!” Viên cảnh sát cũng chúc anh một đêm tốt lành và xe tuần tra đi xa
dần. Trong xe, người lái xe cá cược với bạn đồng đội là Paul không đợi ai
hết cả.

- Có lẽ anh ta không dứt khoát được để đưa cái xe cà khổ của mình đi.
Mười năm lái xe đó rồi dù sao cũng buồn chứ.

- Ừ ! Nhưng mặt khác thì chính những người như anh ta lại đi biểu tình vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.