NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 68

- Về cái gì ?

- Về những hiệu ứng phụ đôi khi xảy ra nhiều tháng sau một cuộc chia tay.

Paul bắt đầu xổ ra tràng giang đại hải, Carol-Ann không phải là người dành
cho Arthur, anh nghĩ là cô ta làm cho Arthur đau khổ nhiều vì những
chuyện không đâu và cô ta không đáng để phải mất công. Tóm lại, người
phụ nữ ấy là một kẻ tàn phế về phương diện hạnh phúc. Anh kêu gọi Arthur
hãy trung thực với chính mình, cô ta thật không xứng đáng để anh phải rơi
vào tình trạng mà anh đã trải qua từ khi hai người chia tay nhau. Sau
Karine, Arthur chưa bao giờ suy sụp như vậy cả. Mà Karine thì Paul còn
hiểu được, chứ Carol-Ann thì, nói thật ra là...

Arthur lưu ý là vào cái thời với cô Karine nổi tiếng ấy thì anh mới có mười
chín tuổi thôi, thêm vào đó anh cũng chưa bao giờ tán tỉnh cô ta cả. Hai
mươi năm rồi Paul cứ nói đi nói lại mãi chuyện đó, mà chỉ vì Arthur là
người nhìn thấy cô ta đầu tiên ! Paul chối phắt việc anh đã từng gợi đến
chuyện này.”Ít nhất là hai đến ba lần mỗi năm đấy!” Arthur đáp lại “Đùng
một cái, cô ta lại được lôi từ hộp đựng đồ lưu niệm ra. Tao thì thậm chí
chẳng nhớ nỗi mặt mũi cô ta thế nào nữa !” Paul bất chợt tỏ ra bực bội, anh
bắt đầu hao chân múa tay.

- Nhưng tại sao không bao giờ mày muốn nói thật với tao về chuyện cô ta ?
Mẹ kiếp, thì cứ thú nhận là mày đã đi chơi với cô ta, vì đã hai mươi năm rồi
như mày nói đấy, bây giờ có nói ra cũng chẳng tội tình gì !

- Mày làm tao phát cáu, Paul, mày chạy từ phòng làm việc xuống và bọn
mình đang lái xe từ đầu này đến đầu kia thành phố không phải bỗng nhiên
mày muốn nói với tao về Karine Lowenski đấy chứ ? Mà ta đang đi đâu vậy
?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.