NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 291

Quý Bạch chỉ tay vào dấu chân trái: “Mỗi dấu chân của chân trái đều sâu

hơn chân phải, điều này có hai khả năng, một là kẻ tình nghi bị thọt, hai là
trên vai vác đồ nặng. Nhưng dấu chân của cả hai bàn chân đều có mức độ rõ
nét như nhau, chứng tỏ mức độ mài mòn của cả hai gót giày là tương đồng.
Như vậy, kẻ tình nghi không phải bị thọt, mà hắn vác túi nặng.”

Nghe xong, Diêu Mông và Tô Mục đều rất hưng phấn. Tô Mục tìm thấy

manh mối, lập tức dùng bộ đàm thông báo cho đồng nghiệp ở vòng ngoài
triển khai công việc truy tìm kẻ tình nghi. Những cảnh sát khác đều tấm tắc
khen ngợi.

Quý Bạch đi men theo bờ ruộng một đoạn, nói tiếp: “Nạn nhân và kẻ tình

nghi cùng đi đến hiện trường gây án. Dấu chân của hai người song song,
dùng lực đều đặn, không có dấu vết bỏ chạy hay vùng vẫy.” Nói xong, anh
liền chỉ tay về phía dấu chân được khoanh tròn bảo vệ ở bên phải: “Kia là
dấu chân của ai?”

Tô Mục trả lời: “Là người đi báo công an. Anh ta tên Trương Tráng Chí,

45 tuổi, người bản xứ.”

Quý Bạch đi qua bên đó, chắp hai tay sau lưng quan sát dấu chân một lúc.

Sau đó anh ngẩng đầu nhìn Tô Mục: “Hãy lập tức tìm ông ta. Ông ta không
chỉ là người đi báo công an, còn là kẻ mua nạn nhân. Rất có khả năng ông
ta đã gặp hung thủ.”

Thông tin này vừa truyền ra ngoài, đám cảnh sát vô cùng phấn chấn, dân

làng bàn tán sôi nổi.

Quý Bạch, Diêu Mông và Tô Mục ngồi trong phòng thẩm vấn của công an

huyện bật đèn sáng. Trương Tráng Chí nhanh chóng được đưa đến.

Đây là một nông dân vừa gầy vừa thấp, tướng mạo chất phác. Tô Mục

nghiêm khắc tra hỏi vài câu, ông ta liền đỏ mặt, hoảng hốt khai thật toàn bộ
sự việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.