NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 42

Hứa Hủ sinh ra đã không có nguyện vọng mãnh liệt “tôi nhất định phải trở

thành người thế này thế kia”, cô chỉ để ý “sự việc nên diễn ra như thế nào”.
Cô học ngành nghiên cứu tâm lý tội phạm, vì đó là hứng thú và sở trường
của cô. Cô không quan tâm đến người khác, thậm chí không bận tâm đến
cảm nhận của bản thân. Đặc điểm này giúp Hứa Hủ tỉnh táo hơn người bình
thường, nhưng cũng khiến cô thiếu tình người.

Vì vậy, buổi tối ngày hôm nay, lúc bị Quý Bạch “sạc” một trận, Hứa Hủ

đúng là cảm thấy ấm ức và không thích ứng. Nhưng khi đi đến cổng công
viên, cô đã hoàn toàn khôi phục tâm trạng bình thường.

Lúc này đã là nửa đêm, đường phố vắng tanh vắng ngắt, đèn đường lờ mờ.

Hứa Hủ nhìn hình bóng đổ dài trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ, kỳ thực
Quý Bạch nói không sai. Xét từ góc độ kết quả, ngoài việc cứu người, cô
đúng là không có bất cứ tác dụng nào ở hiện trường. Cô đã mất thời gian vô
ích trong khi chưa hoàn thành bài tập. Vì vậy, cô nên ngoan ngoãn về nhà
làm nốt công việc dở dang.

Ngoài ra, một điều khiến Hứa Hủ rất có hứng thú, là kết luận “trực giác”

và “kinh nghiệm” của một người cảnh sát lâu năm mà Quý Bạch nhắc tới,
đó cũng là thứ cô còn thiếu. Nghĩ đến đây, tâm trạng Hứa Hủ nhẹ nhõm
hẳn.

Một đêm dài vô tận trôi qua.

Cuối cùng cũng hoàn thành báo cáo, Hứa Hủ nhìn chằm chằm con chữ trên

màn hình. Cô đột nhiên cảm thấy mệt mỏi vô cùng.

Đến giờ cô mới phát hiện, cổ tay phải đau nhức tê liệt, toàn thân rệu rã.

Đúng rồi, ngày hôm nay cô tiêu hao quá nhiều thể lực, cứu người bị thương,
chạy đi chạy lại trong công viên, còn thức thông đêm làm báo cáo.

Tuy chỉ muốn lên giường đi ngủ ngay nhưng Hứa Hủ vẫn nhớ gửi email

cho Quý Bạch. Trầm tư vài giây, cô quyết định bấm số điện thoại của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.