NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 95

Cạnh cục cảnh sát có một sân tập luyện thuộc trường cảnh sát. Lúc này trời

chưa sáng hẳn, lớp sương mù mỏng bao phủ cả đường chạy. Hứa Hủ đeo tai
nghe nhạc, bắt đầu chạy chầm chậm như thường lệ.

Có vài người đàn ông trẻ tuổi tráng kiện và trung niên chạy lướt qua người

cô. Đa số bọn họ mặc áo may ô của cảnh sát. Hứa Hủ vừa chạy hai vòng,
bên tai đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng: “Em là ốc sên à?”. Hứa Hủ
ngoảnh đầu, bắt gặp Quý Bạch mặc áo phông màu xám, quần thể thao màu
đen đứng bên cạnh.

Anh rõ ràng đã chạy bộ từ lâu, ngực và lưng áo đẫm mồ hôi, mái tóc ngắn

ướt rượt. Gương mặt anh hơi ửng đỏ. Dưới ánh sáng ban mai, gương mặt
anh tuấn và sạch sẽ của Quý Bạch hết sức nổi bật. Nhưng biểu cảm của anh
lại rất nghiêm nghị, anh chau mày nhìn Hứa Hủ.

Vì cách nhau rất gần, mùi mồ hôi và hơi thở nóng hổi của người đàn ông

xộc vào mũi Hứa Hủ. Theo phản xạ có điều kiện, Hứa Hủ lùi về phía sau
một bước. Cử chỉ này rơi vào mắt Quý Bạch giống như động vật nhỏ kinh
sợ. Nam nữ khác biệt, anh không ép cô mà chỉ cất giọng lạnh lùng: “Chạy
nhanh lên!”

Hứa Hủ vô cùng cực nhọc, dùng toàn bộ sức lực tăng tốc. Cô không phải

sợ Quý Bạch, chỉ là cô nghe nói, Quý Bạch từng tống cổ mấy người anh
không hài lòng khỏi đội cảnh sát hình sự, chưa bao giờ nương tay. Hứa Hủ
muốn làm cảnh sát hình sự, cô tuyệt đối không để bản thân bị đuổi khỏi đội.
Hơn nữa, cô cũng hiểu rõ, Quý Bạch đưa ra yêu cầu thể lực, thật ra chỉ
muốn tốt cho cô mà thôi.

Sợ Quý Bạch chạy theo sau nên Hứa Hủ không dám buông lỏng bản thân.

Đến khi chạy hơn nửa vòng sân, Hứa Hủ mới phát giác đằng sau không có
tiếng bước chân. Cô ngoảnh đầu, sương mù đã tan đi ít nhiều, Quý Bạch
không hề bám theo cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.