NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 218

nghĩ nhiều.” Bọn họ đều suýt nữa quên mất, công tử thông minh nhường ấy
cũng có một mặt đơn giản thuần khiết như vậy. Bọn họ nghĩ mọi chuyện
quá phức tạp, vào tay nàng cũng chỉ là vấn đề một câu nói. “Công tử, khó
trách Tinh Dương hiểu ngài sâu sắc, thì ra các ngươi đều là cùng một loại
người.” Hắn lắc đầu thở dài, “Đáng tiếc trời sinh tướng mạo đẹp, mà suy
nghĩ lại ngây thơ đơn giản a!” Trước khi đi một ngày, Diệp Lạc đưa cho
Tang Du một tấm bản đồ, “Theo dấu hiệu bản đồ, mang thứ đó về đây cho
ta.” Tang Du nhận bản đồ, nhìn kỹ mấy lần ghi nhớ trong chốc lát, rồi biến
bản đồ trong tay thành mảnh vụn, “Rõ.” “Các ngươi cẩn thận một chút!”
Diệp Lạc cắn môi, “Có thể người của Hoa Gian quốc cũng đến, hơn nữa rất
có khả năng là cao thủ dụng độc. Ngay lúc chúng ta đi Hoa Gian quốc,
ngươi thu xếp người đi làm chuyện luôn đi.” Tang Du gật đầu, “Tiểu thư
yên tâm, ta sẽ tự mình ra tay.” Trong bóng tối, Diệp Lạc ngồi thật lâu. Nếu
đúng như nàng dự đoán, sư huynh đã động tâm tư đối với thiên hạ này. Như
vậy, đối với hắn – người đã nắm trong tay quyền chức mà nói, nhu cầu cấp
bách nhất chính là vũ khí, binh mã, mà tất cả đều không rời khỏi một chữ
tiền. Trong một cái hố sâu chôn ở Thương Vụ Môn, là nàng và hắn ngày
xưa khi du lịch giang hồ đã quét sạch một đống đạo tặc cướp lại được tiền
tài. Mới đầu cũng không nhiều lắm, hắn cười coi đó là đồ cho nàng sử
dụng, trong lòng nàng vui sướng, trên mặt ngượng ngùng vẫn thản nhiên
tiếp nhận. Nàng nghĩ, của hắn và của nàng, cũng không phân biệt. Về sau,
hắn thường về Hoa Gian quốc xử lý sự vụ, không có thời gian rảnh ở cùng
nàng, một mình nàng đi vòng vòng, mỗi lần ra ngoài đều hoạt động tay
chân, hoài niệm chuỗi ngày tháng tốt đẹp cùng hắn. Sư phụ thương nàng
nhất, sau khi biết chuyện này đã đem của cải tích tụ cả đời cho nàng, sư phụ
dặn nếu Phong tiểu tử kia đã muốn đưa sính lễ thì người làm sư phụ như
ông dĩ nhiên cũng phải đưa chút đồ cưới. Càng về sau, những thứ được
chon ngày càng nhiều lên. Nhiều đến nỗi lần cuối đó nàng dẫn hắn đi xem,
hắn giật nảy mình hỏi, “Lạc Lạc, muội nói xem hay là chúng ta vô tình đã
phát hiện ra cả đống châu báu rồi?” Nàng tựa vào ngực hắn cười vui vẻ vô
cùng, “Còn không phải sao, vận khí của huynh thật tốt.” Hắn ôm sát nàng,
hô hấp ấm áp phả bên tai, “Đúng vậy, bảo bối lớn nhất ta đã ôm vào trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.