NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 326

– Bản cung là thái tử Quân Hoằng của Sùng Hưng vương, muốn gặp

quốc quân của quý quốc, ngươi hãy đi thông báo một tiếng.

Lúc ấy, không nói đến vị quan thất phẩm tép riu kia bị choáng váng,

ngay cả Diệp Lạc đứng ở phía sau cũng phải cúi đầu che mặt thở dài.

Điện hạ, ngài không hiểu thế sự đến tình trạng này ư, ngài nghĩ một tên

quan viên thất phẩm có biện pháp gặp gỡ long nhan?

Không biết Quân Hoằng có vận khí rất tốt, hay là chế độ quan trường

Dực quốc khác biệt, chỉ tới ngày thứ ba đã có khâm sai đại thần tìm đến cửa
khách điếm, nói phụng khẩu dụ của Hoàng Thượng đến nghênh đón Thái tử
Sùng Hưng tiến cung.

Nếu nói kiến trúc Sùng Hưng là rực rỡ đồ sộ, thì cung đình Dực quốc lại

có vẻ nhã nhặn tú lệ hơn. Diệp Lạc đi dọc theo các khúc hành lang mà
không khỏi âm thầm cảm thán, nếu nói đây là hoàng cung của một quốc gia,
không bằng nói đây là nơi tiên cảnh nhân gian, sơn thủy uốn lượn, liễu thụ
trữ tình.

Đương kim quốc quân của Dực quốc, Ninh Triển Thư, năm nay vừa mới

hai mươi, là một quân vương trẻ tuổi. Mà xem ở trong mắt Diệp Lạc, hắn
còn là một vị quân vương trẻ tuổi anh tuấn.

Lại nghiêng đầu nhìn Quân Hoằng đang đứng phía trước mình, không

khỏi âm thầm cảm thán, thân là vua của một nước, sở hữu ba ngàn giai nhân
tuyệt sắc, chẳng trách tướng mạo của đời sau càng tốt hơn đời trước.

Có điều, vẫn không bằng ca ca nhà mình, nghĩ như vậy, đáy lòng nàng

lại trở lại bình thường.

– Không biết lí do đến lần của Thái tử là gì? – Hai người bên kia đã hàn

huyên xong, cuối cùng cũng tiến vào vấn đề chính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.