NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 400

“Dạ!” Hai người đồng thời rời đi.

“Công tử, người nghĩ tới cái gì vậy, hay là những thái y này chết có liên

quan tới Hoa Gian quốc?”

Diệp Lạc xoa trán: “Nếu đúng như ta đoán thì kế tiếp, sẽ có người gây

khó dễ cho Thái Tử. Nói là Hoàng Thượng chết, có liên quan với Thái Tử.
Dù sao lúc Hoàng Thượng bệnh nặng, trong đám hoàng tử chỉ có mỗi Thái
Tử nhìn thấy Hoàng Thượng.”

“Sao có thể như vậy, Hoàng Thượng bệnh nặng, đó là do bị thương. Hơn

nữa, lúc Hoàng Thượng bị tập kích, Thái Tử đang ở Dực quốc mà. Với cả,
hắn vốn là thái tử rồi, ngôi vị hoàng đế sớm hay muộn cũng là của hắn, hắn
gấp như vậy làm gì?”

“Hừ, Phong Gian, ngươi có biết, cái gì gọi là chết không đối chứng, cái

gì gọi là chỉ hươu bảo ngựa không?” Diệp Lạc đứng dậy, thu thập đồ đạc.

“Công tử, người làm gì vậy?”

“Lập tức xuất phát, đi tìm Nhàn Vân vương gia, sau trận này, nhất định

phải cần một cái cớ mới có thể quang minh chính đại ngồi lên ngôi vị hoàng
đế. Nhàn Vân vương gia là huynh đệ duy nhất cùng cha cùng mẹ với tiên
hoàng, hơn nữa là người khẳng khái dũng cảm, dù ở hoàng tộc hay dân
gian, thì cũng đều có thanh danh vô cùng tốt. Quân Hoằng phải có được sự
ủng hộ của hắn thì ngôi vị hoàng đế này mới vững chắc.”

“Nhàn Vân vương gia? Chính là vị Vương gia cả ngày chỉ biết ăn uống

kia?”

“Cả ngày chỉ biết ăn uống?” Diệp Lạc mỉm cười liếc hắn một cái: “Đất

phong của Nhàn Vân vương gia rất lớn, mà ở vùng đồi núi có rất nhiều thổ
phỉ sơn tặc. Bao năm qua, quốc khố vẫn chi ra một khoản trợ giúp hắn dẹp
nạn trộm cướp, nơi đó, phải có đến mười vạn thân binh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.